GIÓ VĨNH CỬU - Trang 44

Pênhêlôpa định thu xếp chăn đệm, nhưng tôi sai cô đi đánh thức

Côxchia. Cậu ta đã yêu cầu tôi như vậy. Buồng cậu ta cạnh buồng tôi. Thế
là từ buồng bên đó vẳng lại tiếng lầu bầu của người máy. Tiếp theo đó là
giọng ngái ngủ của Côxchia van nài người máy để cậu ta được yên thân.
Tôi không chờ xem kết cục cuối cùng ra sao nữa.

Kề sát ngay tường ngôi nhà chúng tôi ở là rừng cây nhiệt đới. Tôi chạy

theo con đường nhỏ mờ tối. Những giọt sương lạnh trên lá cây rỏ xuống
lưng. Từ đây đến vũng biển không xa quá hai trăm mét, vậy mà tôi cứ luẩn
quẩn mãi trong cái mê cung xanh thắm ấy, rồi lại lọt vào một khoảnh rừng
thưa có nhiều lớp cỏ xanh, đâm bổ vào lưới của một sân quần vợt nữa. Cuối
cùng băng qua đám tre pheo, tôi đã tới cạnh chiếc cầu lao xuống nước.

Khi tôi vừa thở hổn hển vừa leo lên đến đầu cầu lao thì trời vẫn còn là

một buổi sớm mai mát mẻ, ngắn ngủi của ngày nhiệt đới. Bức thành mây
màu vàng xám bao phủ chân trời. Những tia mặt trời chọc rách bức thành
mây chiếu xuống mặt nước đàn hồi của đại dương cùng một màu vàng
xám. Luồng gió nhiệt đới thọc vào lưng tôi. Tôi phải nắm chặt lấy tay vịn.
Dưới kia một người nào đó đội mũ xanh da trời đang bơi ở giữa vũng biển
có hai con đenphin bơi kèm. Vài động vật cao đẳng lao vào cửa vũng biển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.