GIÓ VĨNH CỬU - Trang 53

Côxchia bật lên:
- Hai ngày nay chúng em chỉ có mỗi việc là nghe giảng giải những câu

cách ngôn và những lời khuyên răn. Nhờ đó chúng em mới thấu hiểu một
số lĩnh vực.

- Ồ, thầy rõ mà! Một sự trưởng thành vượt bậc. - Paven Mêphôđiêvích

nói không hề lộ vẻ bực dọc mà hình như còn thích cái tính cục cằn của
Côxchia.

Bỗng nhiên Côxchia thay đổi hẳn. Nét mặt cậu ta rạng rỡ lên, cặp mắt

long lanh.

Người máy trịnh trọng mang thức ăn, trượt đến bên bàn. Ba tay hắn bưng

đĩa, còn tay thứ tư bưng khay có đặt những cốc nước quả có đá kêu lanh
canh.

Ông thầy của chúng tôi mỉm cười, xoa tay:
- Thế là mọi việc đều xong xuôi, hay cần phải nói rằng mọi việc sẽ kết

thúc tốt đẹp. Nào, xin mời. Cẩn thận kẻo vỡ hết. Anh có thể đi được rồi
đấy.

Chúng tôi chẳng đợi để nghị lần thứ hai. Paven Mêphôđiêvích uống một

chút, sau đó, tuyệt nhiên không tợp thêm một ly nào nữa. Vẻ thỏa mãn rõ
rệt, ông ta ngồi quan sát chúng tôi ăn bữa sáng như thế nào. Người máy tiếp
tục công việc bỏ dở, nhưng di chuyển rõ ràng là có cái gì đó không được
thoải mái.

Paven Mêphôđiêvích căn dặn chúng tôi mau chóng hòa mình vào cuộc

sống của đảo, và dần dần tìm hiểu khuynh hướng của chúng tôi. Thấy
chúng tôi nhìn người máy đang lượn, ông hỏi:

- Một vật kỳ lạ có phải không? Đây là đại diện cho một loại người máy

hoàn toàn mới. Trong khi lao động và trao đổi với chúng ta nó không
những chỉ hoàn chỉnh kiến thức của mình, mà còn cố làm cho hoạt động
của nó phức tạp, làm giàu hoạt động đó bằng các yếu tố sáng tạo như các
anh thấy đấy.

- Một người nào đó đã vạch ra cho nó một chương trình như vậy, -

Côxchia nhận xét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.