GIÓ VĨNH CỬU - Trang 68

Tôi nói một cách tự tin là lối trao đổi linh cảm tin tức tiện cho mình hơn.
Pêchia chép miệng nhạo báng và bơi đi với đenphin khác.
Tôi lơ lửng trong nước ngắm nhìn Tavi. Tôi ngạc nhiên về cái trán lồi và

ánh mắt giễu cợt của nó. Nó cũng nhìn tôi lặng thinh không động đậy, có lẽ
nó đợi cái gì đó ở tôi, nhưng không kịp đợi, đã thầm thì câu dài câu ngắn.
Chẳng hiểu mô tê chi, đến lượt tôi, tôi thử ra hiệu truyền đạt suy nghĩ của
mình cho nó rằng tôi vui mừng được làm quen và sẵn sàng thực hiện lời chỉ
dẫn của nó. Nhưng ngay lúc đó tôi đã hiểu rằng mình bất lực trong việc nói
chuyện bằng cách này. Tavi tiếp thu cái việc làm công cốc vừa rồi của tôi
thật không ngờ. Bất thình lình nó phun ra một loạt tiếng lớn đến nỗi tôi
tưởng như súng đại bác bắn bên tai. Hẳn rằng nó thấy cái lối nói oang oang
như thế đã gây cho tôi một ấn tượng như thế nào, nên nó đổi giọng thì thầm
nhẹ nhàng hơn. Tôi vẫn chẳng hiểu gì cả, nhưng cảm thấy nó có thiện cảm
với tôi. Đành phải chuyển sang mã nguyên thủy, tôi gõ ngón tay lên lưng
nó:

- Tên mình là Ivan.
Để trả lời nó búng một loạt chấm gạch nhanh đến nỗi quyện vào nhau

thành một âm thanh dài the thé. Tôi lắc đầu.

Nó hiểu và búng mạch lạc hơn:
- Ivơ! Hãy bơi theo tôi.
Buổi đầu làm quen của chúng tôi là như vậy. Chúng tôi kết bạn rất

nhanh. Nhiều ngày sau tôi hỏi nó tại sao lúc đầu nó lại gọi tôi là Ivơ mà
không là Ivan.

- Vì anh thích nửa chữ đầu hơn...
Chúng tôi bơi cạnh nhau, trao đổi thông tin mộc mạc thỏa lòng bè bạn.

Tavi tìm thấy một đám rêu biển còn sót. Tôi bơi lại dùng bàn chải cọ sạch.

Chúng tôi trang điểm cho Machinđa đến mười lăm phút. Trong suốt thời

gian đó Tavi chỉ

ngoi lên mặt nước có một lần để hít thở. Còn chiếc mặt nạ

của tôi hoạt động tốt cố lấy cho đủ lượng ôxy cần thiết từ trong nước để
thở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.