GIỜ XẤU - Trang 123

nóng ùa vào căn phòng lát gạch men có bày đặt những chiếc ghế sa lông
bọc vải hoa. Trong mỗi chi tiết đều thấy rõ một sự sang trọng nhưng thanh
bạch.

- Trong lời đồn đại của dân chúng có gì được làm sáng tỏ không.

- Người ta nói biết bao chuyện – ông Benhamin tra lời.
- Về bà góa Môngtiên – Nôra nói rõ điều mình muốn biết. – Người ta

đồn rằng bà ấy lại bị điên rồi.

- Đối với anh, bà ấy bị điên từ lâu rồi. Sáng nay bà ấy định nhảy từ trên

ban công xuống.

Từ ngoài đường đã nhìn rõ chiếc bàn được chuẩn bị cho bữa ăn. “Sự

trừng phạt của Thượng đế” Nôra đê Hacôp nói trong lúc lau tay để dọn
mâm. Bà mang quạt điện vào phòng ăn.

- Ngay từ sáng nhà bà góa đã đông nghịt người – ông Benhamin nói.
- Ôi, đó cũng là một dịp may để có thể nhìn bà từ bên trong.

Một bé gái da đen, mái tóc gài nhiều nơ, bưng nồi súp nóng vào phòng

ăn. Mùi thịt gà thơm lừng cả phòng và không khí trong phòng trở nên oi
nóng khó chịu hơn. Ông Benhamin lấy khăn ăn bịt lên cổ áo, vừa làm vừa
nói: “Chúc sức khỏe của em”. Ông định cầm thìa súp đang nóng giẫy húp
ngay.

- Hãy thổi cho nó nguội và xin anh đừng có ngớ ngẩn nữa – Nôra nói. –

Ngoài ra anh cùng nên cởi chiếc áo ngoài ra. Cái tính đàng hoàng bệ vệ của
anh không chịu bước vào nhà một khi cửa sổ chưa mở toang hết cỡ làm cho
chúng mình chết vì nóng mất.

- Hơn bao giờ hết, bây giờ cần phải thận trọng. Không một ai có thể nói

rằng từ ngoài đường họ không nhìn thấy mọi cử chỉ của anh khi ở trong nhà
em.

Bà nhìn rõ nụ cười rạng rỡ của ông. “Xin anh đừng có cám hấp nữa”. Bà

nói. “Về em họ cứ việc nói điều họ muốn”. Khi súp nguội đã có thể ăn
được, bà thong thả nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.