GIỜ XẤU - Trang 142

sát. Bỗng ngài thấy mình đứng ở một đầu phố tay đút túi quần mà không
biết làm gì.

Chủ tiệm chơi bi-a nhìn thấy ngài bước vào tiệm lúc chiều đã buông, tay

đút trong túi quần. Từ cuối phòng, chủ tiệm lên tiếng chào ngài nhưng xã
trưởng không đáp lời.

- Cho một chai nước khoáng – ngài gọi.
Có tiếng chai va phải nhau trong tủ ướp đá.
- Một ngày như những ngày này – chủ tiệm nói, – cần phải giải phẫu nó

và ngài sẽ thấy buồng mật toàn là bong bóng.

Xã trưởng nhìn chiếc cốc. Ngài uống một ngụm, hai khuỷu tay chống lên

mặt bàn, mắt không rời khỏi chiếc cốc. Quảng trường vẫn vắng bóng
người.

- Có chuyện gì không? – Xã trưởng hỏi.
- Có đấy. Hôm nay là ngày Chủ nhật.

- À!
Ngài đặt một đồng tiền trên quầy bán rồi bước ra mà không chào ai cả, ở

ngay đầu phố ăn thông vào quảng trường có người đang đi bộ kéo theo sau
mình một cái đuôi to bự nói với ngài về một cái gì đó mà ngài không hiểu.
Sau đó ngài liền có ngay phản xạ cần thiết. Ngài mơ hồ hiểu rằng có
chuyện đang xảy ra và ngài liền đi ngay về đồn cảnh sát. Ngài nhảy đại liền
mấy bậc để lên cầu thang mà không để ý đến những tốp người đang tụ tập
ngay ở cửa ra vào. Một lính cảnh sát bước ra đón ngài và trao cho ngài một
tờ giấy. Chẳng cần phải đọc, và chỉ loáng nhìn, ngài đã hiểu nó là thứ gì rồi.

- Cậu ta đang phân phát truyền đơn này ở bãi chọi gà – lính cảnh sát báo

cáo với ngài.

Xã trưởng chạy theo dọc hành lang. Ngài mở cửa phòng giam, đứng yên

một lúc tay vẫn nắm quả đấm cửa, cố làm quen bóng tối cho đến khi có thể
nhìn được: đó là một thanh niên trạc tuổi hai mươi, mặt dài như lưỡi cày,
chi chít nốt rỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.