GIỜ XẤU - Trang 161

Bác sĩ vặn được chìa khóa trong ổ khóa và sau đó hoàn toàn để tâm đến

cha Anghen. Ông thấy cha xanh xám và mệt mỏi trong ánh hoàng hôn.
“Xin cha đợi cho một lát”, ông nói. “Con nghĩ cha không được khỏe. Có lẽ
gan cha có vấn đề”. Ông nắm lấy cánh tay giữ cha lại.

- Cha có tin con không?

Bác sĩ thắp sáng ngọn đèn và chăm chú quan sát gương mặt cha đạo.

Ông làm việc này với tình thương. Sau đó ông mở cánh cửa có lưới sắt và
bước vào phòng khám.

- Thưa cha, con chỉ xin cha năm phút để kiểm tra lục phủ ngũ tạng xem

sao. Chúng ta thử xem huyết áp thế nào.

Cha Anghen đang vội. Nhưng trước thái độ nài nỉ của bác sĩ cha bước

vào phòng khám, vén tay áo lên chuẩn bị đo huyết áp.

- Trong thời đại của tôi – cha nói – không có những dụng cụ này.
Bác sĩ Hiranđô kê chiếc ghế trước mặt mình rồi ngồi xuống chuẩn bị đo

huyết áp cho cha.

- Thời đại của cha là những thứ này đấy, cha ạ – ông cười.

Trong lúc bác sĩ chăm chú nhìn đồng hồ đo, cha sứ quan sát căn phòng

với vẻ tò mò. Trên các bức tường có treo một tấm văn bằng đã ố vàng, một
bức tranh vẽ bé gái bị gián nhấm thủng nơi má và một bức tranh miêu tả
cuộc chiến đấu giữa thầy thuốc với tử thần để tranh nhau một phụ nữ khỏa
thân. Phía trong cùng, đằng sau chiếc giường sắt sơn trắng, là một tủ đựng
các chai lọ. Bên cạnh cửa sổ là một tủ kính đựng các dụng cụ, hai giá sách.
Mùi duy nhất rõ nét là mùi cồn ngự trị trong căn phòng.

Khi kết thúc công việc đo huyết áp, vẻ mặt bác sĩ Hiranđô vẫn thản

nhiên.

- Trong phòng này còn thiếu một bức tượng thánh – cha nói.

Bác sĩ nhìn các bức tường phòng. “Không chỉ riêng ở đây. Bác sĩ nói.

“Cả trong làng cũng thiếu”. Bác sĩ bỏ huyết áp kế vào chiếc túi da rồi kéo
mạnh khóa phécmơtuya. Ông nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.