GIỜ XẤU - Trang 33

trong truyện trinh thám. Mỗi thành viên đọc một cuốn tiểu thuyết khó hiểu
vì kì bí và cố nắm cho được chiếc chìa khóa vững chắc. Ngày thứ bảy mọi
người họp lại đề giải mã điều bí hiểm. “Chẳng bao giờ tôi nói sai cả”, pháp
quan nói. “Dĩ nhiên những tri thức của các nhà cổ điển, những người đã
phát hiện ra một lô-gích cuộc sống đủ sức đi sâu vào bất kì điều kì bí nào,
đã giúp tôi rất nhiều”. Pháp quan đưa ra một điều bí hiểm: lúc mười giờ
đêm, một khách trọ về đến khách sạn. Ông ta vào phòng ngủ của mình.
Sáng hôm sau, cô hầu phòng mang cà phê vào phòng cho ông ta thì thấy
ông ta đã chết và thối rữa ngay trên giường nằm. Khám nghiệm tử thi cho
biết rằng vị khách về đến khách sạn đêm qua đã chết được tám ngày rồi.

Viên thư kí đứng dậy mà xương hốc kêu roàn roạt.

- Nghĩa là khi về đến khách sạn ông ta đã chết được bảy ngày -viên thư

kí nói.

- Câu chuyện được viết cách đây mười hai năm – pháp quan Accađiô nói

– nhưng chìa khóa đã được Hêraclit đưa ra từ thế kỉ thứ V trước Công
nguyên.

Pháp quan sẵn sàng giải thích điều đó nhưng viên thư kí lại quá thất

vọng. “Không đời nào. Từ khi thế giới là thế giới, những kẻ bịa chuyện viết
những tờ rơi đã bị lộ chân tướng”, ông ta kết luận trong ngữ điệu bất bình.
Với hai con mắt trợn ngược, pháp quan Accađiô ngắm nhìn viên thư kí của
mình

- Cậu có dám thách tôi tìm ra không nào? – pháp quan hỏi.
- Thách đấy.

Rêberca đê Axit đang ngạt thở trong phòng ngủ oi nóng của ngôi nhà đối

diện với trụ sở tòa án. Đầu cô chìm sâu trong chiếc gối, cố ngủ một giấc
ngủ trưa không thể ngủ được. Hai thái dương cô dịt lá thuốc được hơ lửa.

- Rôbertô ơi, nếu anh không mở cửa số thì chúng mình chết vì nóng mất

– cô nói với chồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.