GIÓ XOAY CHIỀU - Trang 143

Bà Tòa đứng lên ra ngoài mời Marcel và ông Luật Sư trở vô. Phiên Tòa đầu
tiên họ chính thức ly thân và sau đó xử ly dị. Nhưng ông Luật Sư và Marcel
không ai nói được một lời nào. Vì có gì đâu mà phải nói ! Bởi Lệ đã nhận
lỗi hết rồi. Vài phút sau bà Tòa nhìn Lệ, bà nói tiếp :
- Chồng bà sẽ cấp dưỡng cho hai con của bà một ngàn năm trăm quan mỗi
tháng. Và tất cả mọi chi phí giấy tờ và tiền Luật Sư bà là người phải trả.
Lệ quắc mắt nhìn Marcel, và quay sang lấy tay chỉ ông Luật Sư, nàng nói
hơi mạnh :
- Xin lỗi ! Tôi đâu có mướn ông Luật Sư này !
Marcel vội vàng lấy tay chỉ vô ngực :
- Của tôi. Của tôi. Tôi sẽ trả tiền Luật Sư.
Lệ chẳng thèm nhìn Marcel, nàng nói tiếp với bà Tòa :
- Còn tiền bạc, thì chồng tôi muốn cấp dưỡng cho các con tôi bao nhiêu
cũng được, vì tôi vẫn còn khối óc và tay chân mạnh khỏe mà.
Bà Tòa nhìn cử chỉ và giọng nói của Lệ, bà nghĩ Lệ bị bệnh tâm thần, bà
hỏi Lệ :
- Bà có muốn gặp Bác Sĩ tâm-thần (psychiatre) không ?
Lệ nghe bà Tòa hỏi thế, nàng chưa điên, mà muốn phát điên lên, mắt nàng
nhìn chăm chú bà Tòa trả lời từ tiếng :
- Dạ, thưa bà ! Tôi đâu có phải là... người điên. Nếu tôi điên ... thì... chắc
chồng tôi không còn ngồi ở đây đâu !
Bà Tòa nghe Lệ nói vậy, bà đổi giọng nhẹ nhàng :
- Hôm nay kể như bà với chồng bà chánh thức ly thân. Nhưng ba tháng sau
sẽ trở lại Tòa-Hòa-Giải.
Lệ lắc đầu nhìn bà Tòa và nói :
- Tôi đến đây lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng. Tôi sẽ không đến dự
một phiên tòa nào nữa cả. Tất cả mọi sự tôi giao cho chồng tôi, để ông ấy
muốn làm gì tùy ông.
Phiên tòa chấm dứt, Lệ đứng lên gật đầu chào ra về. Sau khi tòa tuyên bố,
Lệ và Marcel chánh thức ly thân. Marcel về nhà dọn quần áo và những vật
dụng cá nhân ra ở riêng. Nhưng không dám cho Lệ biết địa chỉ. Nếu Lệ
muốn liên lạc việc gì với Marcel, thì nàng gọi đến sở làm. Còn Lệ thì bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.