GIÓ XOAY CHIỀU - Trang 67

thường đi đêm, rồi lại đi hơn mười này nay mới về, đêm nay lại gay gắt với
em !
Lý thay đổi cách xưng hô với Linh :
- Bộ cô ghen hả ? Cô mà ghen ai. Cô tự hào là không biết ghen kia mà. -
Em có nói gì đâu mà anh nói em ghen chứ ? Thôi khuya rồi, anh nên đi
ngủ.
- Không, tôi còn đi nữa. Cái không khí nhà này, tôi chán lắm rồi.
Thiên và Kiều rình nghe. Thiên bất mãn, mở cửa phòng ra, Thiên nói :
- Sao ông không đi luôn đi ? Về đây làm chi nữa ?
Linh lýnh quýnh không biết làm sao, nàng nói với Thiên :
- Thôi tụi con đi ngủ đi, đây là việc riêng của mẹ, đừng hỗn, mẹ đánh đòn
bây giờ.
Thiên trả lời :
- Con hiểu mẹ lắm. Nhưng con khuyên mẹ nên nghĩ lại. Mẹ biết ông ấy nhỏ
tuổi hơn mẹ chứ ? Con thấy mẹ buồn, làm sao tụi con chịu được đây ?
Kiều đứng bên trong chỉ hé cửa phòng nghe lén thôi, Kiều không dám ra
ngoài. Thiên cãi vã với Lý một hồi, Linh chỉ gục đầu khóc một mình. Tiếng
khóc của nàng không giữ được Lý, chàng vẫn bỏ đi tiếp.
Hơn hai tuần lễ sau, Lý gọi điện thoại về. Chuông reo vang, Linh tĩnh giấc,
nàng bắt điện thoại lên nghe tiếng của Lý :
- Alô ! Em đó hả ?
- Dạ, em đây ! Anh đang ở đâu ? Sao anh không về hơn hai tuần nay ? Em
nhớ anh lắm ! Em vẫn yêu anh. Về với em nghe anh ?
- Anh sẽ về, nhưng hiện anh đang cần năm mươi ngàn quan. Em giúp anh
được không ?
- Hả ? Anh nói gì ? Em nghe không rõ. Anh đang say à ?
- Anh không có say, anh rất tỉnh. Nhưng em giúp anh được không ?
- Em van anh mà ! Em làm gì có tiền nhiều như vậy. Anh không biết sao
mà hỏi em một số tiền lớn như thế ?
- Biết chứ. Biết em có rất nhiều tiền. Tiền của chồng em để lại cả triệu
quan. Giúp anh có năm mươi ngàn, số tiền đó có là bao.
Linh yên lặng, nàng không nói gì hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.