GIÓ XOAY CHIỀU - Trang 85

Nàng lại dựa vào người của Thắng, nói như hát :
- Lửa gần rơm... mà không phực cháy, hà há ha... hay quá ta !
Tự nhiên Thắng nghe trong lòng chàng xao xuyến mạnh, chàng đưa tay ôm
choàng qua vai Cẩm Lan, và nói :
- Cẩm Lan à ! Em đừng đùa nữa. Mình ngủ nhe em !
Hai người khác phái nằm bên nhau ngủ êm đềm một giấc đến sáng. Đó là
chuyện lạ. Nhưng mà là sự thật...
Mặt trời đã lên cao, ánh nắng lòn qua cửa sổ nhỏ. Tiếng xe ngoài đường
vọng vô đường hẻm, làm ồn ào náo nhiệt, tiếng trẻ nít la khóc om xòm,
tiếng giày dép của những người đi ngang qua cửa phòng nghe lệt xệt, sột
soạt và tiếng rao lanh lãnh của bà bán xôi bắp : ‘’Xôi bắp nóng hổi đây... ’’.
Thắng mỡ mắt nhìn Cẩm Lan vẫn còn ngủ ngon lành. Chàng nằm im mà
ngắm nàng. Chập sau Cẩm Lan cũng thức dậy. Hai người ôm chầm lấy
nhau ? Nhưng Thắng kìm chế không cho lửa phực. Chàng nói :
- Dậy đi cô bé, chút nữa anh và em đi ra Thanh-Thế ăn sáng.
Cẩm Lan ngồi dậy, nàng đi lấy lon sữa bò múc nước trong xô đánh răng
xúc miệng rửa mặt xong, nàng đưa cho Thắng cái khăn lông nhỏ và bàn
chảy đánh răng của nàng. Thắng không ngần ngại xài chung bàn chảy với
Cẩm Lan. Sau đó, Cẩm Lan sữa soạn sơ và thay quần áo. Hai người đi bộ
ra nhà hàng Thanh-Thế ăn điểm tâm sáng.
Trong khi ngồi ăn, Thắng hỏi :
- Ăn xong, em có chịu đi tìm phòng khác mướn với anh không ?
- Trời ơi ! Anh nói thiệt đó hả anh Thắng ?
- Ủa ! Em tưởng tối hôm qua anh say nên nói đùa hả ?
- Không được đâu anh Thắng ơi !
- Sao lại không được ?
- Không được ! Không được !
- Cẩm Lan ! Em làm sao vậy ?
- Anh làm em cảm động quá đây nè !
Mắt của Cẩm Lan rưng rưng. Thắng hỏi :
- Tại sao mà em khóc. Anh rất thương quý em. Anh muốn em có chỗ ở tiện
nghi hơn. Chớ anh không có làm gì bậy đâu ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.