134
đ|n ông dưới gương mặt trẻ thơ của anh ta. Họ sẽ ứng xử một cách thân
mật h|i hước với cái giới vốn có những yêu sách cao ngạo. Có khi, làm đứa
trẻ khiếp hãi bằng cách bảo người ta sẽ tước đoạt nó của họ nếu nó không
ngoan. V| dù có khiêm nhường hơn, dịu d|ng hơn, tôn trọng ở đứa con
trai, người anh hùng tương lai, họ v n cố sức đặt nó trong hiện thực cố hữu
cứa nó, để nó thực sự là của họ. Họ ứng xử với con như với một đứa trẻ sơ
sinh chẳng khác nào họ ứng xử với chồng như với một đứa trẻ. Ước mơ
của họ đầy mâu thu n: Họ muốn đứa con trai là vô cùng vô tận, nắm trong
lòng bàn tay mình và thống trị toàn thế giới, nhưng quỳ gối trước mặt
mình. Họ khuyến khích nó tỏ ra n ng nịu, tham ăn, hào hiệp, rụt rè, ít ra
ngo|i; ngăn cấm nó chơi thể thao, giao du với bạn bè, làm cho nó nghi ngờ
đối với chính bản thân nó, vì họ muốn có nó riêng cho một mình mình;
nhưng họ thất vọng nếu nó không đồng thời trở thành một nhà mạo hiểm,
một nh| vô địch, một t|i năng m| họ có thể lấy làm kiêu hãnh. Ảnh hưởng
của họ thường không tốt - như Montherlant
47
và Mauriac
48
khẳng định.
May sao cho đứa con trai, nó có thể thoát khỏi ảnh hưởng ấy tương đối d
dàng: nó được tập tục và xã hội khuyến khích. Và bản thân người mẹ c ng
nh n nhục chịu đựng: họ biết rõ cuộc đấu tranh chống nam giới là không
cân sức. Họ tự an ủi m nh trong l c đóng vai trò người mẹ đau khổ hay
gậm nhấm niềm kiêu hãnh đã sản sinh ra một trong những kẻ chiến thắng
mình.
Bé g{i th được phó thác cho mẹ ho|n to|n hơn. Có những bà mẹ thỏa
mãn về cuộc sống của mình nên mong muốn tự hiện thân mình trong một
đứa con g{i, hay, chí ít c ng đón nhận nó không phải trong nỗi niềm thất
vọng. Họ muốn tạo cơ may m nh chưa được gặp; tạo cho con một tuổi
thanh xuân hạnh phúc.
47
Nhà văn Pháp hiện đại.
48
Nhà văn Pháp hiện đại.