158
cơ sở tính riêng biệt của họ, mà là trực tiếp được cảm nhận trong tính khái
quát, và do đó, d nảy sinh ngay lập tức một yếu tố ác cảm. Natacha trong
Chiến tranh và hoà bình, tuy yêu mến những người phụ nữ trong gia đ nh v
có thể bày ra trước mắt họ tã lót của những đứa trẻ sơ sinh của mình,
nhưng v n ghen tuông đối với họ; đối với Pierre, mỗi người trong số họ
đều có thể là hiện thân của người phụ nữ. Sự thông cảm giữa những người
phụ nữ với nhau bắt nguồn từ chỗ họ đồng nhất với nhau; nhưng chính v
thế, người này không công nhận người kia.
Một bà chủ nh|, đối với người ở gái, có quan hệ thân mật hơn nhiều so
với quan hệ của một ông chủ đối với người hầu phòng nam giới hay với
người lái xe - trừ phi ông ta l| người đồng tính luyến ái -. Phụ nữ trao đổi
tâm tình với nhau, có khi đồng loã với nhau. Nhưng giữa họ với nhau c ng
có chuyện đương đầu và ác cảm, vì bà chủ nhà, trong lúc giao công việc
cho người khác, v n muốn nhận lấy trách nhiệm và công lao: họ muốn
nghĩ m nh l| cần thiết, là không thể thay thế. “H mình không có mặt là
mọi việc lệch lạc hết. “Họ tìm mọi cách bắt khoan bắt nhặt những người
đẩy tớ gái. Nếu cô gái làm quá tốt công việc của mình, thì bà chủ không
còn niềm kiêu hãnh thấy m nh độc tôn nữa. C ng giống như vậy, họ luôn
luôn bực mình đối với cô giáo, bà quản gia, chị vú em - những người chăm
sóc con cái họ - c ng như đối với người thân và bạn g{i gi p đỡ họ trong
nhiệm vụ. Họ lấy có những người này không tôn trọng “nguyện vọng”,
không ứng xử theo “quan niệm” của họ. Sự thật là họ không có nguyện
vọng c ng như quan niệm riêng gì hết. Trái lại, điều làm họ khó chịu,
chính là ở chỗ những người khác khi làm nhiệm vụ giúp họ, hoàn toàn làm
giống như c{ch của họ, nếu họ tự làm lấy. Đó l| một trong những nguyên
nhân chủ yếu của mọi sự bất đồng trong gia đ nh v| trong công việc nội
trợ từng đầu độc cuộc sống gia đ nh c|ng không có cách nào làm cho
người ta thừa nhận những ưu điểm đặc biệt của m nh, người phụ nữ càng
đòi hỏi gay gắt quyền làm chủ. Nhưng người n|y cho người kia l| thù địch,