215
diệu, nhưng bao giờ c ng nhuốm chút kỳ lạ. Thỉnh thỏang, đó l| một cuốn
tiểu thuyết đã được viết ra. Tôi v n còn nhớ một bà già cực kỳ xấu xí có
thói quen nói: “Bà hãy đọc Bông huệ trong thung
81
: truyện viết về tôi đấy”; lúc
bé, tôi từng nhìn với vẻ kinh hoàng l n kính trọng bông huệ tàn úa ấy.
Những người khác, thầm thì một c{ch mơ hồ hơn “Đời tôi là cả một cuốn
tiểu thuyết.” Trên vầng trán họ, có một ngôi sao chiếu mệnh lành hay gở.
Họ bảo: “Những chuyện ấy chỉ xảy ra đối với một mình tôi”. Sự rủi ro bám
chặt từng bước chân họ, hoặc cơ may mỉm cười với họ. Dầu sao, họ c ng có
một số phận.
Trong suốt tập Hồi ký, Cécile Sorel viết với một th{i độ ng}y thơ nhất
quán: “Tôi bước v|o đời như thế đấy. Nhưng người bạn trai đầu tiên của
tôi, tên gọi l| t|i năng v| sắc đẹp.”
C ng cần viện d n đoạn văn sau đ}y l|m ví dụ cho những tác phẩm văn
học thể hiện lòng tự yêu mình của nữ giới:
Từ một cô bé lực lưỡng, tay chân mảnh mai nhưng tròn trịa, cặp má ửng hồng,
tôi trở nên có thân hình mảnh mai hơn, mờ ảo hơn, thành một cô gái bi cảm, mặc
dù dòng đời có thể phát ra từ nỗi đơn côi, đói khát, từ những cái chết ngắn ngủi và
bí ẩn của tôi một cách kỳ lạ như từ khối núi đá của Moise
82
. Tôi không ca ngợi
lòng dũng cảm của mình mặc dù tôi có quyển ấy. Tôi đồng hoá nó với sức lực, với
các cơ may của mình. Tôi có thể miêu tả nó như người ta nối: Tôi có cặp mắt xanh,
mái tóc đen, bàn tay nhỏ nhắn và mạnh mẽ...
Và những dòng này nữa:
Giờ đ}y, tôi có thể thừa nhận rằng được tâm hồn mình rà sức mạnh hài
hoà của nó động viên, tôi đã sống theo tiếng gọi của giọng nói mình...
81
Tiểu thuyết của Balzac (1835)
82
Nh| tiên tri, người sáng lập tôn giáo và nhà nước Do Thái (thế kỷ XIII trước CN)