221
Nhiều phụ nữ tuy thấm nhuần ý thức mình có tài năng hơn người nhưng
không sao thể hiện nó ra trước mắt người khác. Tham vọng của họ trong
trường hợp ấy là sử dụng với tư c{ch trung gian một người đ|n ông được
họ thuyết phục về t|i năng của mình. Họ không nhằm những giá trị đặc
biệt qua những dự định tự lập; họ muốn sáp nhập vào cái tôi của mình
những giá trị có s n. Vì vậy họ hướng về những ai có ảnh hưởng v| được
trọng vọng, với hy vọng đồng nhất hoá mình với những người này, bằng
cách biến m nh th|nh N|ng thơ, nguồn cám hứng, người cố vấn.
Những ảo ảnh này có thể làm nảy sinh những cơn mê sảng thực sự.
Không phải vô cớ mà Clérambault
90
cho hiện tượng xung động thỏa dục
(érotomanie) là “một thứ mê sảng nghề nghiệp” (délire professionnel).
Cảm thấy mình là phụ nữ, tức là tự cảm thấy mình l| đối tượng được thèm
muốn, là tự cho m nh được người ta thèm kh{t, được yêu. Rõ ràng là điều
họ tìm kiếm ở người t nh tưởng tượng, chính là sự tôn vinh lòng tự yêu
mình của họ. Họ muốn người tình ấy có một giá trị tuyệt đối tăng lữ, thầy
thuốc, luật sư, người phi thường; v| người đó x{c nhận một chân lý tuyệt
đối l| người t nh lý tưởng của m nh hơn mọi phụ nữ khác, với những đức
tính tuyệt vời.
Hiện tương xung động thỏa dục có thể xuất hiện trong những trường
hợp rối loạn tâm thần khác nhau; nhưng nội dung bao giờ c ng giống nhau.
Sau đ}y l| một trường hợp điển hình trong rất nhiều trường hợp các thầy
thuốc tâm thần kể lại trường hợp một phụ nữ bốn mươi t{m tuổi, tên là
Marie-Yvonne. Chị thú nhận:
Ông ấy là luật sư Achille, cựu hạ nghị sĩ, thứ trưởng, thành viên Đoàn luật sư.
Tôi biết ông từ ngày 12 tháng năm năm 1920. Tối hôm trước, tôi tìm cách gặp ông
ở Pháp đ nh; từ xa, tôi nhận thấy dáng người cao lớn của ông, nhưng không biết
ông là ai: tôi cảm thấy lạnh ở xương sống...Đứng, giữa ông và tôi, có chuyện tình
90
Thầy thuốc người Pháp (thế kỷ XX)