GIỮA CƠN LỐC - Trang 17

cái cửa sau của văn phòng để sang một cái phòng nhỏ nào đó kế bên, làm gì
lục đục bên đó một lúc rồi lại đi ra phía sau cũng bằng cái cửa lúc nãy, một
lát lại có một đứa nhỏ chừng bảy tám tuổi cũng đi qua đi lại bằng cái cửa
ấy, thỉnh thoảng nó dừng lại, tò mò ngó Hữu rồi nheo mắt một cái và đi
mất.

Hữu đến ngồi ở ghế đối diện để khỏi hướng mặt về phía cái cửa ấy

nữa. Trước mặt anh một bản đồ thế giới lớn như cái đi-văng treo bên cạnh
bảng thời khóa biểu bằng ván ép đóng đinh chi chít và trên những cái đinh
ấy gắn đầy những mẩu bìa cứng tròn tròn bằng cái nút quần và đủ màu sắc.

Hữu quay lại khi nghe có tiếng giày. Một người đàn ông ốm nhom như

que củi chìa tay ra trước mặt anh. Ông trạc năm mươi, tóc hơi quăn và ăn
mặc còn chải chuốt lắm. Ông vào đề ngay:

- Anh xin dạy môn gì?
- Dạ, Anh văn.
- Anh đã dạy ở đâu chưa?
- Dạ có chứ, tôi dạy Anh văn nhiều năm nay.
- Mỗi tuần anh rảnh mấy buổi?
- Dạ chiều thứ hai, sáng thứ tư và chiều thứ sáu.
Ông hiệu trưởng cúi mặt xuống có vẻ nghĩ ngợi một chút rồi ngẩng lên

quyết định đột ngột:

- Thôi được, như thế này, trường chúng tôi ít học sinh nên chúng tôi

không thể trả lương cao được vậy nếu anh chấp thuận mỗi giờ đệ nhất cấp
hai trăm và đệ nhị cấp ba trăm thì mời anh ngày… à… hôm nay hai mươi,
mời anh ngày hai mươi lăm đến đây chúng ta họp chút xíu và đầu tháng tới
khai giảng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.