GIỮA NHỮNG HIỆP SĨ ĐEN TẬP 1 - Trang 124

anh không tài nào nuốt được. Chỉ có cà-phê làm anh dịu đi bớt vị cay và
chát ở miệng anh.
Bra-un bước vào phòng đúng sáu giờ.

— Thưa ngài chỉ huy, tôi đã có mặt theo đúng lệnh của ngài! — Mặt
hắn vênh váo vẻ khiêu khích lộ liễu.

— Ngài đừng đóng kịch, Ha-ry ạ! Thái độ của ngài không làm tôi khó
chịu đâu. Ta nên đối xử với nhau theo kiểu bạn bè, và tốt hơn hết là ngài
nên xin lỗi tôi về chuyện đêm hôm qua là hơn.

— Nếu ngài muốn... thôi được, tôi xin lỗi ngài vậy. Tuy nhiên giữa
bọn đàn ông với nhau thì việc đó là thường.

— Người pháp có câu là « Anh phải có đủ mười đức tính, mới đủ bù
lại cho đức tính thứ mười một là sự lịch thiệp ».

— Á à, ngươi Pháp! Chắc là vì lịch thiệp họ mới sẵn sàng trả lại cho ta
những lãnh thổ của chính chúng ta chứ gì ? Còn về phần tôi thì chẳng bao
giờ tôi đau tim vì thiếu cái đức tính thứ mười một ấy. Chưa bao giờ tôi chịu
hành hạ mình bằng việc học gạo lối xử thế theo khuôn sáo lễ nghi ở đời
cả...

— Dù rằng nếu ngài chịu học thì chẳng thiệt hại cho bản thân chút nào
cả. Mà trái lại...

— Sun, ngài chú ý đấy nhé! Thề danh dự là tôi rất ngạc nhiên về thải
độ của ngài đối với tôi. Chúng ta tuổi tác gằn bằng nhau, cả hai đều cùng là
sĩ quan, lại cùng được ủy thác một nhiệm vụ. Người ta có thể nghĩ rằng ở
chúng ta có vô số những nét chung có thể gần gũi và hiểu nhau hơn bất cứ
một ai khác. Vậy mà thực tế lại trái ngược đến vô lý như thế này...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.