GIỮA NHỮNG HIỆP SĨ ĐEN TẬP 1 - Trang 127

Câu chuyện mỗi lúc càng hấp dẫn đối với Phret. Nhưng cũng như mọi
lần, anh vẫn im lặng... lát sau nói :

— Hôm nay ngài không được vui, Ha-ry !

— Chỉ hôm nay thôi ư ? Không, hầu như đã gần một năm nay rồi
đấy! Ị

— Hôm qua ngài say mèm, hôm nay lại uống thêm vài cốc nữa... Khi
rượu vào thì những điều sâu kín của tâm bồn đều trỗi dậy, bởi lúc đó người
ta không còn khả năng kiềm chế những cảm xúc của mình. Điều đó nói
chung là không tốt, nhất là ở một tình báo viên, nó lại càng không tốt gấp
bộí.
— Ồ, ngài đã phóng đại về kiểu mẫu con người. Vậy theo ngài thì các tình
báo viên không phải là con người ư? Tôi muốn bóp chết trong tôi tất cả
cảm giác của con người nên tôi uống nhiều. Tôi đã thuộc làu những lời của
Quốc trưởng trước kia về sự tự hào của giống nòi như đọc kinh cầu nguyện.
Và điều ấy đã dẫn dân tộc ta đến đâu ? Tôi hỏi ngài, đến đâu? Đến sự
hoang tàn của nước Đức, đến những đồ nát của chính ước mơ và hy vọng
của tôi. Bởi đó là những mơ ước hão huyền vô vị, bởi tôi nhẹ dạ, cả tin ở
những lời nói khoác rỗng tuếch của Quốc trưởng. Đúng thế! Chẳng ai cho
tôi cái gì, nếu tôi không tự giành phần bằng chính đôi tay của mình. Và nếu
tôi muốn làm một người lương thiện, thì tôi sẽ chẳng có gì hết... Vì vậy tôi
thề sẽ phỉ nhổ vào tất cả mọi người kể cả bè lũ Nun-ke và Slit-xen... Ngài
đừng xem đồng hồ làm quái gì. Tôi đã bảo, không có ai gọi điện thoại hôm
nay đâu... đã mấy giờ rồi ?

— Còn mười lăm phút nữa, ngài có thể dạo chơi.

— Càng tốt, tôi đã hẹn gặp một cô ả vào lúc tám giờ. Và tôi lo lại bị
kẻ khác phỗng tay trên, bởi loại gái đẹp ấy... Ngài cũng biết đấy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.