GIỮA NHỮNG HIỆP SĨ ĐEN TẬP 1 - Trang 164

— Người ta có thể tin ở bạn bè quen thân, nhưng người mà chúng ta
có thể gửi lòng tin tuyệt đối là người...

Vô-rô-nốp cười một cách cay đắng :

— Chắc ngài muốn nói chúng ta không phải là chỗ bạn bè quen thân,
vì vậy tôi không nên tính đến tình bạn chân thành của ngài phải không ?

— Lạy chúa! Tình bạn chân thành tự nó đến, chứ không phải do mua
bán mà có được. Tôi nói có đúng không, thưa ngài ? Ngài có nhớ là Xec-
van-tes nói gì không ? «Chết vì một người bạn còn dễ hơn tìm được người
bạn mà mình có thể chết vì họ».

— Ngài không hiểu, hoặc ngài không muốn hiểu tôi, Phret ạ! Ngài
đang sống ở đất Tây Ban Nha, có phải thế không ? Nhưng là sống giữa
những tâm hồn đồng điệu như Nun-ke, Slit-xen và...thôi, tôi cũng chẳng kể
tiếp làm gì những đồng bào thân thuộc của ngài. Còn tôi từ khi tôi ra đi
năm 1919 đến nay, nói đúng hơn từ khi tôi trốn khỏi tổ quốc đến nay — hai
mươi sáu năm! Tôi sống trơ trọi bơ vơ giữa những người xa lạ! Ngài hiểu
chứ, hai mươi sáu năm trời! Còn nhiều hơn cả những tháng năm ngài đã
sống.

Ngài hai mươi tư tuổi phải không ?

— Tôi bắt đầu tuổi hai nhăm rồi đấy !

— Ngài thấy chưa, tôi ghen tị với ngài về điều đó. Mà ghen tị thật sự
kia — Vô-rô-nốp lại dốc cạn cốc vại vào cổ, lại ngửi bánh mì và cắn một
miếng dưa chuột.

— Thưa ngài, ngài không nghĩ rằng tôi không đáng là đối tượng để
ngài ghen tị một chút nào hay sao. Ngài cũng rõ người ta có thể điều tôi đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.