GIỮA NHỮNG HIỆP SĨ ĐEN TẬP 1 - Trang 270

buồng không chỉ có mình anh...

— A, lại có thêm người! — một viên đại úy tóc đen cao như cây sào
reo lên như để chào hỏi anh. Anh ta buông thõng chiếc chân mang ủng
xuống khỏi giường một cách 1ười biếng, và cùng với nó góc chăn cũng
quệt xuống đất. — Tôi rất sung sướng. Đúng ra không phải cho ngài, mà vì
trong tôi cũng có nỗi vui mừng trên đau khổ của người khác như tất cả mọi
sinh vật đi bằng hai chân vậy, Ngài biết không, thật là dễ chịu khi thấy kẻ
khác cũng chả may mắn gì hơn mình. Và như thế nhưng rủi ro của mình
cũng vơi bớt đi, đúng không nào? — Đôi mắt đen châm chọc của tên đại úy
dán vào Xô-mốp.

— Nếu ta, nhìn sự vật theo góc độ đó thì ngài có đủ lý do để mà vui
vẻ. Theo tôi thấy thì đã có một nhóm người ra trò tụ tập ở đây rồi.

— Lại còn ra trò nữa kia ư ? Chả ăn thua gì đâu. Tôi muốn được nhìn
thấy ở đây tất cả moi người cùng với tôi trộn lẫn trong các trò đốn mạt này.
Trong mọi trò chơi ai cũng phải chịu thất bại một cách công bằng chứ ?

— Ngài đừng nghe đại úy Xi-mô-khin, — một người thấp lùn beo ục
ịch nói chen vào. Tóc hắn vàng nhạt gần như màu trắng.— Anh này nốc
say bí tỉ, rồi đổ nỗi chán chường lên đầu một kẻ vô phức nào đó hắn gặp.
Một trạng thái thần kinh mãn tính.

— Còn trạng thái thần kinh của mày là thằng ngu như lợn ấy. Đồ
ngốc! Mày luôn nghĩ là nơi này có chút món ăn thừa, nơi kia cũng có một ít
đấy...

Người thấp lùn đỏ mặt đến nỗi da đầu cũng đỏ ửng lên qua bộ tóc thưa
thớt. Đôi mắt lươn của hắn long lên cáu kỉnh trong hai hố mắt sưng húp
trông như không có lông mi. Quả thật bộ dạng hắn lúc này giống như con
lợn ỉ vừa hộc lên vừa xông tới máng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.