GIỮA NHỮNG HIỆP SĨ ĐEN TẬP 1 - Trang 324

Ngay tối hôm đó Srô-đê báo với Gô-me-dơ rằng sau buổi biểu diễn
hòa nhạc tối nay dàn nhạc sẽ từ giã nhà ăn của ông ta.

Lão chủ quán ngạc nhiên đến nỗi chiếc đùi gà suýt nữa mắc nghẹn ở
cổ hắn.

— Sao lại từ giã kia chứ? Hãy vì tình yêu Chua, ngài Srô-đê! Ngài
không cầm dao nhưng tin nầy như đâm vào tim tôi vậy! Có lẽ ngài cho rằng
tiền thù lao còn ít chăng? Rồi ta sẽ tính đến chuyện đó sau. Tôi sẽ cho các
nhạc công của, ngài ăn ba bữa thịnh soạn, cả rượu nưaa. Còn về phần ngài
thì...

Nhưng Srô-đê đã trở nên không gì lay chuyển nổi, hắn phấn khởi
chuẩn bị lên đường. Thế là tối nay, buổi biểu diễn cuối cùng và vĩnh biệt
Tây Ban Nha. Ngay đến trong giấc mơ cũng mong đừng bao giờ ta gặp lại
mi!

Ồ, cái tay Gô-me-dơ tầm thường kia còn đưa ra ngày ba bữa ăn để
mua chuộc một nghệ sĩ như hắn kia chứ ? Rõ đồ quê mùa thô bạo. Những
kẻ như thế có thể dám bán anh em vì một đĩa thức ăn đầy. Họ thì có khái
niệm gì về những ước vong cao kia chứ?

Hắn gọi điện thoại nhắc tay bồi chính.

— Ta dùng bữa trưa lúc mười hai giờ như mọi hôm.

Sau đó Srô-đê bước đến chiếc gương lớn để sửa lại mái tóc. Tới lúc đó
hẳn mới nhận ra mình chưa mặc áo khoác ngoài. Hắn say sưa kiểm tra lại
hình dáng và nét mặt mình.

Tuy đã bốn mươi tuổi, nhưng hắn có được cái hình thức bề ngoài rất
khá. Tóc vẫn đen, da chưa hề có nếp nhăn, đôi mắt hơi có quầng thâm, lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.