GIỮA NHỮNG HIỆP SĨ ĐEN TẬP 1 - Trang 51

Họ đi qua bên kia sông bằng chiếc xe Pho của bác sĩ, nhưng gần đến
nơi họ phải xuống đi bộ. Và khó khăn lắm mới vào được đến xóm đông
như một phiên chợ Ba tư ồn ào và náo động.

Những người di-gan đã quá quen thuộc với sự có mặt của người lạ nên
chỉ bình thản nhìn người đàn bà trẻ và hai « hiệp sĩ » của bà từ đầu đến
chân với cặp mắt thờ ơ... Chỉ có đám con gái là hơi xôn xao một chút,
nhưng khi thấy xe-nhô-ra1 cười từ chối lời mời xem hói và chữa bệnh bằng
phù phép, nên họ lảng ra quan về với công việc của họ.

— Tôi cảm thấy ngượng khi nhìn vào cuộc sống lộ liễu của họ Bet-tơ
nhận xét.

— Thật là một sự sơ đẳng thú vật - Nun-ke hưởng ứng.

— Tôi không cho là như vậy — Bác sĩ phản đối. Người di-gan họ
không quen sống theo lối sống văn minh của chúng ta. Lòng yêu tự do của
họ quá lớn, nên họ không thể giam mình trong khuôn khổ của những luật lệ
chung được áp dụng. Họ chuyên sống lang bạt chẳng chịu sự kiềm thúc của
ai. Họ sống tự nhiên và đối xử với nhau như một đại gia đình...

— Đôn Ê-mi-li-ô! — Bet-tơ cắt ngang Ngài hãy nhìn em gái đang chải
đầu trước mặt chúng ta kia. Không một mảy may lúng túng, như là không
có chúng ta ở đây vậy. Tôi tò mò muốn biết em sẽ cư xử ra sao nếu chúng
ta tới đó. Em gái có bộ tóc tuyệt đẹp.

Bác sĩ tiến về phía em gái và lên tiếng:

— Nếu em vui lòng chúng ta sẽ cho em tiền mua một giải lụa, còn em
— em sẽ nhảy múa cho chúng ta xem.

— Tôi chẳng muốn gì hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.