GIỮA TRONG XANH - Trang 119

người và nhà cửa, bệ thờ ông bà và trâu bò, các lối đi và gánh xách. Người
ta từng tả cho anh cảnh tượng những người dân làng mà Mỹ Diệm quàng
vào cổ, vào người, vào tay chân những thứ gông cùm kia, hình thù kỳ quặc
của những kẻ nô lệ cũng chưa thấy bao giờ cả ở những triều đại hà khắc
man dã nhất cổ xưa. Chỉ thoáng nghe, thoáng thấy, một tiếng động, một
bóng người lạ, những con người khổ nhục chắc chắn là mỗi đêm, mỗi ngày,
mỗi giờ, mỗi phút chờ mong anh đó lập tức giật nảy người lên và hô hoán.
Mười khuôn mặt lấp ló ở hàng rào dây thép gai, mười tiếng nửa đêm kêu
cứu đập cửa xin vào ẩn, quá chín là địch. Địch đi dò lòng người, nắm cơ sở
của ta, duyệt lại cạm bẫy của chúng. Chỉ cần một thằng đóng vai “Việt
cộng” như vậy lấp ló mà anh nín thinh, chỉ cần một cái cọc tre vùng anh
đứng canh long gốc, anh, cả nhà anh, cả xóm anh mang họa. Không còn
chữ để tả những cái họa như thế đã xảy ra cho khắp mọi người... Biết đó
chỉ là bề mặt của bà con, nhưng vậy thì làm sao nói chuyện được với họ,
làm sao vào được trong ấp?
Trong bóng tối, từ đầu đêm, anh đã đi một vòng quanh ấp để xem xét, và
bây giờ, anh dừng lại ở chỗ người con gái này đang đứng canh.
Chị nhác nhìn thấy. Nét mặt chị đang im lịm phẳng lì chợt nhăn nhúm lên
hết. Chị vung mạnh tay. Anh úp mặt, tì trán lên cái bóng tối rắn lạnh, hồi
hộp đợi tiếng mõ báo động sẽ đánh xuống đầu anh, cả một cơn dông bão
làm bằng tiếng mõ — theo anh em tả — tiếp sau là bầy chó ngao dân vệ.
Chỉ nghe thình thịch tiếng ngực mình. Chị nghe có nó. Cái gì xảy ra vậy?
Anh cẩn thận ngước lên. Người con gái vẫn còn đó, đứng đó. Chị vẫn ở
ngay phía trước mặt anh, vẫn nhìn chằm chằm vào chỗ anh nằm. Cái tay
chị vung lúc nãy, và cái dùi mõ, bây giờ đặt ngang ngực, đang víu vào cái
mõ, tựa đang bịt miệng nó, hệt người ta tự vội bưng lấy miệng khi buột
tiếng đầu một câu nói lỡ.
— Nhìn thấy cái mặt ló ra đó, em giận phát run. Da thịt bị đánh tra tơi tả
những lần trước, các vết thương bỗng chốc như bục hết, buốt đến tận các
đầu ngón tay. Có một lần chúng thít chặt đến nỗi em ngất đi, chúng mới cắt
dây cho em đỗ xuống đất. Cái cổ em bây giờ cũng vụt nóng rát một đường
tròn. Tao phải giết mày, cái thằng tay sai giặc Mỹ cố tình đeo đuổi lừa hại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.