GIỮA TRONG XANH - Trang 120

tao. Cũng không phải rồi mày hại mình tao. Chốc nữa, mày sẽ trở vô ấp
đàng hoàng bằng cổng giữa, rửa các thứ vôi bột hóa trang đi mày lại khoác
vào người bộ tây di của biệt kích, mày sẽ dẫn lâu la đến chà xát cả “liên
gia” tao. Không biết ai sẽ bị mày quật chết, ông bác già hiền lành râu cước
đứng bên trái tao hay thằng em mười lăm tuổi canh thay vì chị nó đẻ, ở bên
phải tao đây. — Gõ!
— Không biết có sức mạnh nào giữ tay em lại. Y hệt các lần trước. Tay vừa
đến cái mõ, em hầu níu lấy nó, tợ trượt suýt ngã xuống cái hố sâu vội bám
được cái gì. Lần đầu bị thằng chó nó bẫy. Lần thứ hai lại bị. Lần thứ ba
cũng thế. Nhưng rủi lần này mới là người đằng mình thì sao? Chóng hay
chầy thế tất các anh ấy cũng đến. Bà con khắp miền Nam đều tin rằng trên
đất nước chông gai này, không chỗ nào nhân dân chịu đắng cay mãi mà Cụ
Hồ không phái người đến. Nếu đúng lần này là các anh ấy thì sao? Các anh
ấy mà tới, chỉ cần một người đầu tiên thôi thì cũng đã là cái tin sống cho
toàn dân xã, cho toàn vùng. Ngày mai, ngày mốt, vẫn còn một phần cơm,
một phần trái mắm, vẫn còn phải giỏ đá, đèn cây, mõ gậy thế này, song tất
cả những cái đó sẽ không còn nặng như hôm nay, vì rằng, bên dưới, trong
bóng tối, mọi sự đều đã đổi khác... Gặp người đằng mình, thế vậy mà mình
gõ, vì mình sợ, vì mình bảo mạng, vì mình hèn, vì mình tiếc cái thân sống
sót của mình khi cả cha mẹ họ hàng đã vì chúng ta tàn rụi: cả xã sẽ nguýt
háy mình, nhổ vào mặt mình. Khổ, người ta rủa; chết, người ta oán. Nhưng
rủi lại là nó nữa? Lần này, chắc nó đánh chết. Chết, nhưng bà con tiếc.
Cách mạng tới, bà con sẽ kể lại: “Con nhỏ quyết trông chờ các anh cho đến
khi bị giặc Mỹ đánh chết. Bao nhiêu lần bị lừa, nhất định kiên gan không
chịu gõ mõ”. Rồi nhiều người sẽ làm như mình, nhất định không gõ mõ lần
nào hết. Một ngày nào thôi mà, cách mạng sẽ tới. Chúng nó không lừa
mình mãi được. Chúng nó cốt tạo cho dân thành thói quen, tại sao ta không
tạo cho nó một thói quen ngược lại: “Vô ích, dân ấp không chịu làm thế
đâu, chỉ tố gây thêm thù oán...”?
Em mong khuôn mặt vô tình ló ra lần nữa, cố nhướn mắt thật to xem nó thế
nào. Nếu em nhìn lại được tường mặt anh, em có thể xét đoán anh chính
hay tà. Những đứa buôn bán tội ác có cái gì trên mặt rất giống nhau, cái đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.