GIỮA TRONG XANH - Trang 209

— Nói chơi chứ không sợ đâu. Hơ Phương cũng không sợ đâu. Mà mời
đồng chí lên nhà chờ. Rồi tôi nấu cơm cho ăn. Bây giờ còn đi đâu.
Anh lái xe đưa xe tới trụ sở Ủy ban cho được an toàn. Tôi một mình leo lên
nhà sàn. Một bên là nơi tiếp khách, có bàn ghế uống nước, có tủ, giường
với một chiếc đài bán dẫn bên gối. Có kệ sách. Và một bức ảnh rất to của
chủ nhà. Cô Kim Phương tôi tìm bấy nay đó, mặc áo hoa sặc sỡ, đang nhìn
khách cười rất tươi — bức ảnh này chắc cô chụp hồi cô còn học ở Sài Gòn.
Cảnh nhà bên trong đối với tôi thân thiết liền. Một phút sau tôi đã hỏi anh
thanh niên:
— Cưới bao giờ?
Người con trai nói:
— Chưa được hai năm. Úi, hai đứa đều không có cha mẹ, lấy huyện với ty,
với đảng ủy xã làm cha mẹ. Không có gì: chỉ có rượu với thịt gà mà thôi,
toàn của bà con cho.
Cơm nước xong, tôi nằm nghiêng bên cạnh Y Tlam, vừa nghe bi bô vừa
hỏi. Anh trả lời rất dài, tôi lại hỏi nữa, vừa cố gắng tìm hiểu và phục chế
câu chuyện của một chặng đời nữa của Kim Phương — trước mặt tôi là
chiếc ảnh phóng to của cô thời con gái, khuôn mặt cô tròn, nấp dưới hai
hàng mi dài là hai con người rất sâu và rất đen, một nụ cười có lẽ có đôi
chút suy tư nhưng kiên nghị và trong sáng. Trong một phút hoặc vì tôi
nhọc, hoặc vì, tôi tập trung suy nghĩ nhiều, nên tôi có một chốc lát nhầm
lẫn: tôi thấy Kim Phương bước ra khỏi bức ảnh, đi lại trong nhà, chằm
chằm nhìn tôi với nụ cười im lặng ấy, nói với tôi giọng ấm và lễ độ tôi vẫn
ghi nhận ở các cô gái thành phố Hồ Chí Minh.
— Lúc mới tới, mặc dầu em cực lắm, thưa thầy (tự nhiên tiềm thức tôi nghĩ
ra là gặp tôi, Kim Phương sẽ xưng hô với tôi như vậy). Những đêm đầu ngủ
ở rừng này, cửa ngõ sơ sài, nghe nói voi có thể đi qua, hổ có thể về, Ful rô
có thể tới sợ lắm, thầy. Ngay ngày đầu đã phải giải quyết việc ăn. Chợ búa
xa, bà con không có tập quán đi chợ, có gì ăn nấy. Lần đầu bưng bát cơm
ăn với rau rừng chấm muối ớt cũng thấy vui vui, nhưng mãi rồi nuốt không
vào. Rồi mùa mưa bắt đầu liền. Đồng bào thương làm cho cái nhà trệt,
tưởng làm nhà trệt là chiếu cố phong tục mình, nhưng không chú ý là buôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.