GIỮA TRONG XANH - Trang 93

hai gánh rau lớn đi theo sau hắn. Hai chị đàn bà đặt hai gánh rau trước cửa
rồi đi người không vào lối cổng nách. Sáng nào cũng vậy, Châu dậy đi mua
bán sớm. Hắn ra cửa ô đón mua rau. Rau luộc dậy đi mua bán sớm. Hắn ra
cửa ô đón mua rau. Rau luộc, chà-rinh kho khô: đó là bữa ăn muôn đời của
tù nhân.
Mắt ông Mười sáng lên khi trông thấy cuốn sổ trong tay Châu. Rồi khi hắn
đã đi khuất, trán ông lập tức hằn lên mấy nếp răn:
— Chính cuốn sổ ấy hay là cuốn sổ khác. Thế nào Châu chẳng có một cuốn
sổ chấm cơm, có đủ tên tù nhân. Kẻ địch chẳng nghĩ đến sơ xuất ấy đâu. Có
thể lại dễ thôi.
Ông Mười nói bật ra câu cuối cùng đó.
Hảo mừng rỡ:
— Ba định xin cho con sang làm bên nhà hắn?
— Cũng còn khó.
— Tại sao?
— Vì con là dâu của ba.
Chợt, ông nói:
— Riêng thằng cha đó có một đứa con. Không hiểu sao nó lại cho thằng
con đó vượt tuyến ra Bắc học. Để ba còn nghĩ xem có cách nào khác
không?
Vừa lúc đó có tiếng bà Mười từ trong sân trong:
— Mình vô đây tui nhờ một chút:
Ông Mười gạt tất cả bọt xà phòng trên bàn xuống mặt đất, nhúng hai tay
vào tô nô nước sạch, vừa chặc lưỡi và nói tiếp:
— Nó đã bắt tay vào hãm hại bà con. Tưởng nó còn chần chừ, không ngờ
nó làm ngay. Nếu ba biết trước con vào thì việc con dễ như không, chẳng
phải vất vả như vậy, đáng tiếc...
Khương ơi, ở cái thành phố này, ở con đường này, những sự việc tưởng đã
chết đi hàng chục năm nay lại sống trở lại. Sổ Vẹo lại mặc cái áo xít pen xe
đũi kỳ cục ấy, cầm chiếc roi gân bò kỳ cục ấy, ngang nhiên huýt huýt quệt
quệt thét bảo đầy tớ khiêng các tấm mộ chí ở nghĩa địa Tây về nhà mình.
Lão Trần Thại vắt vẻo trên chiếc ghế xích đu có đứa đứng canh quạt hầu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.