GÒ CÔNG - XƯA VÀ NAY - Trang 158

Bây giờ tại Gò-công có đường Phạm-Đăng-Hưng là mạch máu của Gò-

Công, là nhịp sống của dân Gò-công suốt ngày tấp nập người qua kẻ lại.

Giồng Sơn-qui, vì là quê-hương đức bà Từ-dũ, nên khi Pháp chiếm 3

tỉnh miền Đông Nam-phần, ký-hiệp ước 1862, muốn thu phục nhơn tâm,
thỏa thuận không xâm-phạm đến hoàng-triều cương-thổ và mọi lễ nghi, để
cho người Việt trọn quyền tiếp tục theo tục lệ.

Gò-công trước có tên là Huyện Tân-hòa, miệt Đồng-sơn, Bình-phục-

nhì, Bình-phục-nhứt thuộc huyện Tân-thành, Tân-an-phủ, tỉnh Gia-định.
Bình-tây Đại-tướng-quân Trương-công-Định trong cuộc kháng Pháp có lần
đã dùng Sơn-qui làm chỗ trú quân, Pháp đánh nhiều lần không được. Sau
khi vua Tự-Đức băng hà, Triều-đình Huế đang lúng túng trong việc chọn
người thay thế, thì Pháp lại đánh dữ dội ra Bắc-hà. Một mặt để mưu trấn an
lòng công phẫn của người miền Nam, Pháp điều-đình với Triều-đình Huế
mua 100 mẫu ruộng ở làng Bình-luông-Đông (quốc-gia điền) cúng vào nhà
thờ để cai-trị luôn Giồng Sơn Qui.

Đường vào lăng thờ đức Quốc-công hiện giờ rêu phong kín lối. Đối với

người Việt chúng ta hiện thời đó chỉ là di-tích lịch sử duy nhất của tỉnh Gò-
công trải qua bao mùa chinh-chiến, cảnh vật điêu tàn, giồng Sơn-qui không
mấy ai đến viếng thăm.

Trong lăng, có ông từ, cháu mấy đời của Phạm-quốc công, ở chăm lo

nhang khói. Dòng dõi Phạm-Đăng-Hưng hiện thời còn lại 3 nhánh : một ở
Tân-niên-đông, một ở Tân-niên-Tây, một ở Hòa-nghị, nhưng nhánh ở Tân-
niên-đông hưởng hương quả lo việc thờ tự.

Đối với những di-tích lịch-sử này, chúng tôi mong khi hòa-bình trở lại,

Bộ Văn-hóa Giáo-dục và Sở du-lịch sẽ lưu-tâm tu-bổ để vừa bảo tồn di-tích
lịch-sử nước nhà, vừa thu hút khách lãng du.

VUA THÀNH-THÁI VỚI ĐỒNG BÀO GÒ-CÔNG

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.