GÒ CÔNG - XƯA VÀ NAY - Trang 164

trận tử chiến cả hai mặt thủy bộ, Nguyễn-Ánh thu góp tàn quân xuống chiến
thuyền chạy về phía Nam, sau lưng bị quân Tây-sơn truy nã rất gấp.

Trong lúc sau lưng giặc đuổi, trước mặt trời bỗng kéo mây u ám như

khói đèn, một cơn giông bão nổi lên dữ-dội khi đoàn chiến thuyền đến
giang-khẩu Soi-rạp là con sông lớn phân ranh 2 tỉnh Gia-định – Gò-công.
Tình thế thập phần nguy kịch, Nguyễn Chúa nhìn trời thở ra và thầm khấn :
« Nếu lòng Trời còn tựa nhà Nguyễn, xin phò hộ Nguyễn-Ánh này thoát
qua cơn thập tử nhứt sinh ! ». Thì lạ thay, cơn sóng gió lại nổi lên dữ-dội
thêm, các thuyền Tây-sơn rượt theo gần kịp bị gió thổi gãy cột buồm, văng
bánh lái, thuyền xoay mòng rồi lật úp. Quân Tây-sơn đang thắng hóa bại,
thuyền Nguyễn chúa cũng sắp lâm nguy thì bỗng được vững an : từ dưới
nước nổi lên một cặp cá ông kẹp hai bên mạn chiến thuyền, đưa lưng đỡ và
dìu dắt thuyền vào đến đất bình-an. Nơi thuyền chúa Nguyễn được cá ông
đưa vào yên lành và đổ bộ, nhằm vào địa-phận làng Vàm-láng, tổng Kiểng-
phước, Gò-công.

Câu chuyện này người đời nay với óc khoa học có thể nghi là chuyện

hoang-đường. Nhưng không phải là chuyện hi hữu ở thế-gian đâu ! Ngày
xưa ở Âu-châu, cứ theo sử-gia Hérodote, thì vua Arion cũng đã được một
con cá voi cứu giá trong trường hợp giống y như Nguyễn-Ánh ở Vàm-láng
vậy.

« Nạn khỏi tai qua, mấy ai còn tin-tưởng thần-thánh nữa ? », một tục-

ngữ Tây-phương nói như vậy. Nhưng Nguyễn-Ánh không đến đổi là người
vô ân bạc nghĩa.

GIA-LONG PHONG CHỨC CÁ ÔNG

Sau khi chiến thắng được Tây-sơn lập quốc, Nguyễn-Ánh dưới vương

hiệu Gia-Long không quên công cứu giá của cá-ông, muốn tỏ lòng tri-ân
một cách rạng-rỡ. Khởi đầu, ông phong cho cá-ông tước « Nam-Hải Đại
Tướng-Quân » ! Kế tiếp ông gởi cho mỗi làng duyên-hải gần nơi chiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.