GÒ CÔNG - XƯA VÀ NAY - Trang 189

niệm với chúng tôi đều không phủ nhận là có luật nhơn quả.

GÒ-CÔNG VỚI NẠN BẠCH ĐỒNG VÀO NĂM 1906 BÍNH-
THÌN, SUỐT NĂM KHÔNG CÓ HỘT MƯA

Nói đến thiên tai ở Gò-công, làm cho người ta hồi tưởng lại thời dĩ-

vãng cách nay trên 60 năm, đồng bào ở đây đã chứng kiến những cảnh thiên
tai địa ách liên tiếp 3 năm khổ sở.

Ngoài trận bão năm giáp thìn vào năm 1904 và năm 1905 giặc cào cào

phá hại mùa màng, dân tình đói rách, thảm khổ đến nỗi không còn có thể
diễn tả nỗi những hình ảnh đau thương đó được nữa.

Tuy nhiên, người dân Gò-công vì muốn trường tồn tiếp nối cho sự

sống còn của mảnh đất quê hương nên dù bị trải qua bao nhiêu cảnh đau
lòng họ vẫn sống và chịu đựng cho đến ngày nay.

Những trận thiên tai cũng làm cho dân Gò-công tổn hại khá nhiều, dân

số sút giảm, nhưng trong những trận thiên-tai, chỉ có nạn bạch đồng vào
năm 1906 là làm suốt năm không cày cấy gì được cả. Năm đó, trời không
đổ một hột mưa, nắng cháy phỏng da, « tàn lan sa » trắng như bông gòn, để
báo hiệu mùa màng sắp thất bát, ban đêm trời trong sao tỏ chắc chắn là phải
nắng dai, người biết dòm trời xem mây cho đó là điềm bất tường thế nào
cũng bị hạn hán.

Quả thật, vào đầu mùa mưa nhà nông bắt đầu sửa soạn hạ điền nhưng

chờ mãi mà không có một chút hột mưa. Trời nắng cứ tiếp tục suốt năm làm
cho đất đai ruộng rẫy, từ màu đen trở thành trắng đất nứt từng đường dài,
khô cứng như đá, cây cối chịu không nổi chết hết, chỉ trừ những cây cổ thụ
rễ ăn sâu xuống 5, 3 thước mới chịu nổi. Dân chúng bắt đầu xôn xao lo ngại
trước cảnh thiên tai.

Lúc bấy giờ người ta trông mưa như trông từng giọt sữa. Từng ngày và

từng ngày ai ai cũng đều thất vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.