GỖ MUN - Trang 101

thù, hơn thế nữa - là không-phải-con-người. Toàn bộ triết lý của
sự khinh miệt đầy ám ảnh và của hận thù, của sự đê hèn và tàn
bạo này, trước khi truyền cảm hứng cho việc xây dựng
Kolyma

[16]

và Auschwitz

[17]

, đã được hình thành và ghi lại từ

hàng thế kỷ trước bởi các thuyền trưởng của những con tàu
Martha và Progresso, Mary Ann hay Rainbow trong ca bin của
chúng, khi họ nhìn những rừng cọ và bãi biển ngập nắng qua
cửa sổ trong khi chờ bốc những đợt hàng nô lệ da đen tiếp theo
lên con tàu đang thả neo trên các đảo Sherbro, Kwale hay
Zanzibar.

Trong thương nghiệp này - thực tế là mang tính chất toàn

cầu, vì châu Âu, cả Bắc và Nam Mỹ, nhiều quốc gia vùng Cận
Đông và châu Á đều tham gia - Zanzibar là một ngôi sao đen
buồn thảm, một địa chỉ ác nghiệt, một hòn đảo bị nguyền rủa.
Nhiều năm trời, không, hàng thế kỷ, những đoàn nô lệ vừa bị
bắt trong lòng lục địa, ở Congo và Malawi, ở Zambia, Uganda và
Sudan, bị kéo về đó. Họ thường bị trói với nhau bằng dây để
không thể chạy trốn, đồng thời họ phải phục vụ như phu khuân
vác - mang ra cảng, lên thuyền những thứ hàng quý: hàng tấn
ngà voi, dầu cọ, da thú hoang, đá quý, gỗ mun.

Được chở từ đất liền ra đảo bằng thuyền, họ bị bày bán ngoài

chợ. Khu chợ mang tên Mkunazini, là một quảng trường nằm
không xa khách sạn của tôi, ngày nay ở đó có nhà thờ Anh giáo.
Giá cả rất khác nhau: từ một đô la cho một đứa bé đến mười hai
đô la cho một cô gái trẻ đẹp. Khá đắt, vì ở Senegambia người Bồ
Đào Nha đổi một con ngựa lấy mười hai nô lệ.

Những người khỏe mạnh và cường tráng nhất bị người ta lùa

từ Mkunazini ra cảng: không xa, cách vài trăm mét. Từ đó, trên
các con tàu đặc biệt dành riêng để chuyên chở nô lệ, họ đi sang
Mỹ hoặc Cận Đông. Những người ốm nặng không ai thèm mua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.