GỖ MUN - Trang 147

nó. Bởi vậy không lâu sau, con bọ bắt đầu đổ mồ hôi. Cuối bụng
nó ứa ra một giọt mồ hôi lớn. Khi đó, Ngubi ngừng trèo, co người
lại và vục miệng vào giọt mồ hôi ấy.

Nó uống.

Salim có mấy chiếc bánh bích quy để trong túi giấy. Chúng tôi

đã uống hết bầu nước thứ hai. Còn hai bầu nữa. Tôi nghĩ mình
phải viết gì đó. Tôi nhớ ra đôi lúc người ta viết gì đó trong những
thời khắc thế này. Nhưng tôi không còn hơi sức nữa. Thực ra tôi
không đau đớn gì cả. Chỉ là mỗi lúc một trống rỗng hơn. Trong
sự trống rỗng này lại có một sự trống rỗng khác lớn lên.

Rồi đột nhiên, trong bóng tối, tôi nhìn thấy hai đốm sáng chói

lòa. Chúng ở xa và chuyển động rất nhanh. Sau đó tiếng ầm ào
của động cơ kéo đến, tôi nhìn thấy cái xe tải, nghe những tiếng
nói bằng thứ ngôn ngữ tôi không hiểu. “Salim!” - tôi gọi. Mấy
khuôn mặt da đen giống mặt anh cúi xuống trên người tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.