GỖ MUN - Trang 207

tại, hai thế giới khác nhau. Ban ngày, con người có thể xoay xở
cách nào đó với môi trường xung quanh, có thể tồn tại và sống
sót, thậm chí có thể sống một cách yên bình, ngược lại, đêm
khiến cho anh ta không còn khả năng tự vệ, trở thành con mồi
của kẻ thù, đêm giấu trong bóng tối những thế lực hung ác ám
hại cuộc đời anh ta. Bởi vậy, ban ngày nỗi sợ ngủ yên trong tim,
thầm kín và kìm nén, ban đêm nó biến thành sự kinh hãi khủng
khiếp, thành cơn ác mộng đeo đuổi và hành hạ anh ta. Khi ấy,
việc được quây quần trong một tập thể mới quan trọng làm sao!
Sự có mặt của những người khác làm ta nhẹ lòng, xoa dịu thần
kinh, giảm bớt căng thẳng.

- Hapa? (ở đây à?) - Sebuya hỏi khi chúng tôi nhìn thấy bên

đường những ngôi nhà vách đất của một làng nhỏ. Chúng tôi
đang ở miền Tây Uganda, không xa sông Nile và đang đi về
hướng Congo. Trời đang tối và Sebuya đã rất bồn chồn. Tôi thấy
mình sẽ không thể thuyết phục được anh đi tiếp nên đồng ý
nghỉ đêm ở đây.

Dân làng đón tiếp chúng tôi không nhiệt tình, thậm chí miễn

cưỡng, điều đáng ngạc nhiên và rất lạ ở vùng này. Nhưng
Sebuya lôi ra một xập si-linh và hình ảnh tiền bạc, mà đối với họ
thật hấp dẫn và đặc biệt, đã quyết định việc họ chuẩn bị cho
chúng tôi một túp lều đất quét tước sạch sẽ có trải nệm cỏ.
Sebuya thiếp ngủ rất nhanh, nhưng tôi thì bị đám bọ lăng xăng
hung dữ đánh thức ngay. Nhện, gián, bọ xít, kiến, rất nhiều sinh
vật nhỏ, không lời và bận rộn mà thường người ta không nhìn
thấy, song có thể cảm thấy được, đang bò, bám, làm nhột nhạt
và đốt. Không tài nào ngủ được. Tôi trằn trọc rất lâu, cuối cùng
mệt mỏi và thua cuộc, tôi bước ra trước lều và ngồi xuống, tựa
vào tường. Trăng sáng và đêm bàng bạc, tỏ tường. Bốn bề yên
lặng, bởi vùng này hiếm khi có ô tô, còn mọi loài thú thì đều đã
bị giết và ăn thịt từ lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.