GỖ MUN - Trang 255

xứ sở của những rừng chuối, những nương sắn dị hình, của
rừng rậm, của sa mạc Sahara mênh mông, những dòng sông
dần khô cạn, những cánh rừng dần thưa, những thành phố
bệnh tật khổng lồ - một thế giới được nạp thứ điện bất an và
hung bạo.

Hai nghìn cây số ngang qua Ethiopia. Đường vắng, không

người. Núi tiếp núi. Vào mùa này (ở Ethiopia đang là mùa đông)
các ngọn núi xanh mướt. Chúng cao ngất trời và tuyệt đẹp trong
nắng. Khắp nơi vô cùng tĩnh lặng. Nhưng hãy dừng lại, ngồi bên
vệ đường và lắng nghe. Đâu đó xa xa, anh sẽ nghe thấy những
giọng cao và đều đều. Đó là tiếng hát của đám trẻ con trên các
sườn núi xung quanh, những đứa trẻ đi kiếm củi, chăn gia súc,
cắt cỏ cho bò. Không nghe thấy tiếng hát người lớn, tựa hồ đây
là thế giới của riêng trẻ thơ.

Bởi vì đây là thế giới của trẻ thơ. Một nửa dân số châu Phi

chưa đến mười lăm tuổi. Trong tất cả các quân đội đều có nhiều
trẻ em, trong các trại tị nạn phần lớn là trẻ em, trẻ em lao động
trên đồng, trẻ em buôn bán ngoài chợ. Trong nhà, đứa trẻ nhận
vai trò quan trọng nhất: chịu trách nhiệm cung cấp nước. Mọi
người còn đang ngủ, các chú bé đã trở dậy trong bóng tối và hối
hả đến suối, hồ, sông lấy nước. Kỹ thuật hiện đại hóa ra là đồng
minh lớn của các chú bé này: nó tặng các chú những cái can
nhựa nhẹ rẻ tiền. Mười mấy năm trước, cái can này đã cách
mạng hóa đời sống ở châu Phi. Điều kiện để tồn tại ở xứ nhiệt
đới là nước. Bởi thông thường ở đây không có đường ống và đâu
đâu cũng thiếu nước, phải mang nước đi rất xa, đôi khi tới hơn
chục cây số. Hàng thế kỷ, người ta dùng các bình rất nặng bằng
đất hoặc đá cho mục đích này. Văn hóa châu Phi không biết tới
phương tiện vận chuyển có bánh, mọi thứ đều do con người tự
mang, thường nhất là đội trên đầu. Phụ nữ mang nước bằng các
bình ấy, đó là sự phân chia lao động trong gia đình. Đứa trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.