GỖ MUN - Trang 338

Những cảnh tượng Eritrea

Asmara, năm giờ sáng. Trời tối và mát mẻ. Đột nhiên, hai âm

thanh cùng lúc vút lên trên thành phố - tiếng chuông trầm
hùng của nhà thờ trên quảng trường Via Independencia và
tiếng gọi ngân nga du dương của vị thầy tu báo giờ từ giáo
đường Hồi giáo gần đó. Hai âm thanh này tràn ngập không gian
trong vài phút, quyện vào và tăng âm cho nhau, tạo thành một
bản hợp ca thế giới đại đồng hài hòa và mỹ mãn, phá vỡ sự yên
tĩnh của những đường phố còn đang say ngủ và đánh thức mọi
người dân. Tiếng chuông lên bổng xuống trầm như tiếng nhạc
đệm vang rền; những nhịp nhanh ngân cao và khỏe ngắt giữa
thiên kinh Koran mà vị thầy tu ẩn mình trong bóng tối đang hát
để gọi các tín đồ đến với bài cầu nguyện đầu tiên mở đầu ngày
mới, được gọi là salad as-subh.

Điếc tai vì thứ âm nhạc buổi sáng này, đói và rét, tôi đi qua

những phố vắng người ra bến xe buýt, bởi hôm nay tôi muốn
đến Massawa. Ngay cả trên các bản đồ lớn của châu Phi, khoảng
cách giữa Asmara và Massawa cũng chỉ gần bằng bề rộng của cái
móng tay và trên thực tế, nó cũng không lớn: một trăm mười
cây số, nhưng xe buýt phải mất năm giờ để tới đó, đi từ độ cao
gần hai nghìn năm trăm mét xuống mặt biển - biển Hồng Hải,
nơi có Massawa kề bên.

Asmara và Massawa là các thành phố chính của Eritrea, còn

Eritrea là quốc gia nhỏ non trẻ nhất châu Phi, chỉ khoảng ba
triệu dân. Trong quá khứ, Eritrea chưa bao giờ là một nước độc
lập, đất nước này từng là thuộc địa của Thổ Nhĩ Kỳ, sau đó là Ai
Cập, còn trong thế kỷ XX là của Ý, Anh và Ethiopia. Năm 1962,
Ethiopia, vốn vẫn chiếm đóng Eritrea bằng vũ lực từ mười năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.