GÓC KHUẤT ĐÀN BÀ - Trang 108

trong mắt. Anh không đi xe mà kéo cô đi bộ một đoạn đường dài, đi ngang
qua hai cái ngã tư, cô không dám mở miệng nói chuyện, đợi đến khi anh
lên tiếng trước.

“Anh không trách em.” Anh nói nhưng không nhìn cô, bước chân vẫn đi

thẳng về phía trước.

Cô cắn môi, nén lại nước mắt: “Em sợ anh sẽ không thích, sợ bản thân

không xứng với anh, em xin lỗi.”

Anh dừng bước lại một vườn hoa ven đường, quay người cúi đầu nhìn cô

đang cúi gằm mặt xuống.

“Ngẩng đầu lên nhìn anh.” Anh nói rất dịu dàng nhưng giọng nói lại

không giấu được sự tức giận đè nén.

Cô ngẩng đôi mắt ngập nước nhìn anh, cô khá xinh, khuôn mặt không

trang điểm nhưng lại rất thanh tú.

“Anh có tiền hay không có tiền, em khó khăn hay không khó khăn cũng

đều không quan trọng. Anh đã từng hỏi em về vật chất hay gia cảnh chưa,
chưa đúng không? Anh và em đến với nhau là vì cả hai cả thấy phù hợp và
rung động. Còn việc khác thì đều không quan trọng, anh yêu em vì em là
em, không phải vì em là ai.”

Cô không giấu nổi nước mắt mà òa khóc, nhào mình vào lòng anh ấm ức

nghẹn ngào. Là cô không tự tin vào bản thân, là chính cô tự hạ thấp bản
thân mình. Trong tình cảm vốn dĩ không có chuyện xứng hay không xứng,
mà chỉ có hợp hay không hợp.

Cuộc đời này đã quá ưu ái cô, cho cô gặp một người đàn ông tốt đến

nhường này, cô còn dám mong cầu gì hơn.

***

Chỉ mới nửa năm trôi qua, thời gian không thể mang ra đong đếm tình

cảm. Chỉ mới sáu tháng, cô và anh đã yêu nhau được sáu tháng, thời gian
trôi qua không kịp nhìn lại. Tình cảm của hai người ngày một sâu đậm. Có
người từng nói, trong chuyện tình cảm, chỉ cần nụ cười nhiều hơn nước
mắt, đấy chính là gặp đúng người. Có lẽ, cô thật sự đã gặp đúng người.

“Bạn của anh có khó tính không?” Cô nghiêng đầu hỏi anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.