GÓC KHUẤT ĐÀN BÀ - Trang 83

Kiệt vẫn giữ im lặng, có những chuyện cậu không nên hỏi, vì đôi khi hỏi

chính là dùng một mũi dao đâm lên tim người khác. Có những việc, giữ im
lặng là tốt nhất.

“Kia là mẹ tôi.” Cô chua chát mở miệng, giọng nói đã khàn đi nhiều.
Kiệt đưa tay xoa đầu cô, vuốt nhẹ lên gò má, thấp giọng nói.
“Có những sự lựa chọn của người khác chúng ta cảm thấy nó nực cười

và không đáng, nhưng chỉ có họ là người trong cuộc họ mới thật sự hiểu và
cảm nhận được là đáng hay không. Có đôi khi chúng ta cảm thấy lựa chọn
của họ là sai, nhưng vì họ thích nên cho dù sai cũng thành đúng. Có những
việc chúng ta không thể thay đổi thì thay vì phản kháng chúng ta nên học
cách chấp nhận, vì hạnh phúc của mỗi người, không đến lượt người khác
bình phẩm. Hãy học cách tôn trọng quyết định của người khác, và của mẹ
cậu, hãy cứ tin là họ có lý lẽ của riêng mình.”

Cô ngẩng đầu nhìn Kiệt, một giọt nước mắt trong suốt rơi xuống, rồi

từng giọt, từng giọt. Cậu xuống xe gạt chân chống, ôm lấy cô vào lòng, dịu
dàng vuốt ve mái tóc của cô.

Để mặc cho cô khóc trong ngực mình, lúc này chỉ có khóc mới là cách

giải quyết tốt nhất, khóc được thì sẽ ổn hơn.

Những lời an ủi của Kiệt khiến cho cô cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều,

Kiệt nói đúng, có những việc cô không thể can thiệp và thay đổi thì nên học
cách chấp nhận thay vì phản kháng.

Thanh xuân, gặp được người có thể cùng cô khóc, cùng cô cười, với cô

thế là đã quá đủ mãn nguyện.

Đi được một đoạn, trời bỗng dưng đổ cơn mưa, cơn mưa ngày càng nặng

hạt, rào rào rơi xuống rồi lăn dài trên mặt đất. Cô ngồi sau yên xe, hét lên.

“Còn không mau tìm chỗ trú mưa!”
Cậu trai đang đạp xe không hề có ý định dừng lại, ngược lại còn đạp

nhanh hơn.

“Chẳng phải đang buồn còn gì, khóc trong cơn mưa sẽ không ai thấy

mình yếu đuối đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.