GỐI ĐẦU LÊN CỎ - Trang 109

- Hôm nào tôi mạn phép ghé thăm được chứ?

- Ồ, tất nhiên. Tôi lúc nào cũng có ở đó. Cô ở nhà đây vẫn hay đến ấy mà...
À, nhắc đến cô mới nhớ, hình như hôm nay không thấy cô Nami... Cụ này,
cô ấy vẫn ổn đấy chứ?

- Chắc nó lại đi đâu rồi. Kyuichi này, có gặp nó ở đằng chỗ cháu không?

- Dạ không, cháu không gặp ạ.

- A ha, chắc cô lại đi dạo một mình rồi! Cô Nami vẫn còn đi khỏe lắm. Hôm
trước tôi có việc đến Tonami, khi đi ngang chỗ cầu Sugatamibashi tôi cứ
tưởng là mình thấy ai đó giống cô ấy thôi, nhưng đúng là cô ấy thật. Cô mặc
kimono vén cao phía sau lưng, mang dép trệt. Rồi bất ngờ cô hỏi: “Thầy vẩn
vơ làm gì ở đây kia chứ? Thầy đang đi đâu vậy?”, làm tôi hết sức ngạc
nhiên, hà hà... Tôi hỏi cô định đi đâu với bộ dạng thế này, cô bảo đi hái rau
mùi dại, lại bảo thầy nếm thử một chút nhé, rồi bất ngờ dúi vào tay áo tôi
những cọng rau nhoe nhoét bùn, ha ha!

- Thật là...

Ông cụ nở nụ cười khổ sở và đột ngột đứng lên, đổi đề tài sang các loại
dụng cụ uống trà:

- Thật ra thì tôi cũng muốn cho quý vị xem cái này.

Với những động tác có vẻ rất trang nghiêm, ông cụ lấy từ trên giá sách làm
bằng gỗ đàn hương một chiếc túi vải lụa cũ, hình như có đựng vật gì hơi
nặng.

- Thầy chắc đã thấy rồi chứ nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.