GỐI ĐẦU LÊN CỎ - Trang 110

- Cái quái quỷ gì thế?

- Cái nghiên mực ấy mà.

- Ủa, nghiên mực nào kia?

- Cái nghiên quý của ngài Sanyo ấy...

- Không, thế thì tôi chưa thấy.

- Có nắp Shunsui kèm theo nữa...

- Thế thì đúng là chưa. Ðâu? Cho xem nào?

Ông cụ mở chiếc túi vải một cách trịnh trọng, để lộ từ bên trong một phiến
đá vuông vức màu đỏ sẫm.

- Màu đẹp quá! Ðá Giang Tây phải không?

- Ðá Giang Tây. Có đến chín chấm cơ!

- Những chín chấm kia à? Hòa thượng thốt lên, đầy vẻ cảm kích.

- Còn đây là cái nắp Shunsui - Ông cụ đưa ra một cái nắp mỏng gói trong
vải lụa. Trên nắp có bút tích của Shunsui, đề một bài thơ thất ngôn tuyệt cú.

- Thì ra là vậy. Chữ của Shunsui thì đẹp tuyệt rồi. Nhưng mà, viết lách thì
Kyohei vẫn giỏi hơn.

- Ðúng là ngài Kyohei giỏi hơn thật nhỉ!

- Có lẽ Sanyo là người tệ nhất. Chính cái kiểu tỏ ra thông tuệ lại làm cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.