GỐI ĐẦU LÊN CỎ - Trang 137

Có tiếng chân bước lào xào. Bức họa tôi đang phác thảo trong đầu gần như
tan biến. Nhìn lại, tôi thấy một người đàn ông mặc loại kimono có ống tay
hẹp, với một bó củi trên lưng, đang đi qua đám tre lùn về hướng chùa
Kankaiji. Hình như anh ta mới xuất hiện từ một ngọn núi gần đây thì phải.

- Trời đẹp nhỉ!

Người đàn ông giở vành khăn và cất tiếng chào. Cây rìu chặt củi giắt bên
hông lóe sáng lúc anh cúi xuống. Ðó là một người đàn ông chừng bốn mươi
tuổi, rắn rỏi, đẹp trai. Hình như tôi đã gặp anh ta ở đâu rồi. Và cách hành xử
của anh ta cũng giống như một người quen.

- Anh cũng đang vẽ tranh đấy à?

Hộp họa cụ của tôi đang để mở.

- À... tôi cũng định vẽ cái ao này. Ở đây yên tĩnh nhỉ! Chẳng thấy ai qua lại.

- Vâng. Ðúng là giữa nơi rừng núi... À này, hôm nọ chắc là anh bị ướt sũng
khi đi qua đoạn đường núi ấy phải không?

- Ủa? Thì ra anh chính là người hôm trước đã dẫn theo con ngựa xuống núi
đấy à?

- Vâng. Tôi cứ đốn củi như thế này, rồi mang xuống phố.

Anh Genbei đặt mấy thứ đồ mang theo xuống đất rồi ngồi lên. Anh lấy ra
một bao thuốc lá. Loại bao cũ, tôi không rõ làm bằng giấy hay bằng da. Tôi
đưa hộp diêm cho anh mượn.

- Ðoạn đường ấy mà phải đi qua mỗi ngày thì gian nan thật!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.