GỐI ĐẦU LÊN CỎ - Trang 172

- Nếu không vô tư thì tìm đến chỗ này để làm gì cơ chứ?

- Thôi đi! Nếu mà không vô tư thì sống để làm gì, dù có ở nơi nào đi nữa!
Như tôi đây này, mới bị người ta nhìn sau lưng mà chẳng thấy xấu hổ,
chẳng phải nghĩ ngợi gì hết cả.

- Thì có cần phải nghĩ ngợi gì đâu!

- Thế à? Vậy anh nghĩ người đàn ông lúc nãy là ai đấy?

- Xem nào..., anh ta chắc hẳn không phải là người có nhiều tiền.

Cô gái bật cười:

- Ðúng đấy. Anh chắc phải là một thầy bói cừ khôi! Anh ta nghèo lắm, bây
giờ túng thiếu nên phải đến gặp tôi để lấy tiền!

- Thật thế sao? Mà anh ta từ đâu đến vậy?

- Từ dưới phố ấy.

- Thế thì xa quá nhỉ! Rồi anh ta lại đi đâu?

- À... có lẽ là sẽ đi Mãn Châu đấy.

- Ði đến đấy làm gì?

- Làm gì à? Thì để kiếm tiền. Hoặc là để chết. Tôi làm sao biết được.

Tôi đưa mắt nhìn cô. Một nét cười vừa thoáng nhẹ vành môi, rồi lập tức
biến mất. Tôi không hiểu cô muốn nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.