GỐI ĐẦU LÊN CỎ - Trang 25

- Không đông đâu. Từ lúc chiến tranh thì chẳng có người đến nữa. Bên đó
hầu như đóng cửa suốt.

- Lạ nhỉ. Vậy chắc là không trọ lại được rồi.

- Không, nếu đến gọi thì lúc nào họ cũng sẵn sàng.

- Chỉ có một chỗ nhà trọ thôi cụ nhỉ?

- Ừ, cứ hỏi nhà ông Shihoda thì biết ngay. Nhà giàu trong làng đấy, nhưng
chẳng biết là khu nghỉ dưỡng hay là chỗ ẩn cư.

- Nếu vậy thì không có khách cũng chẳng hề gì.

- Anh mới đến lần đầu tiên à?

- Không ạ, trước đây ít lâu cháu cũng có lần đi qua rồi.

Một thoáng im lặng. Trong lúc mở sổ tay lặng lẽ phác họa mấy con gà, tôi
nghe thấp thoáng tiếng nhạc ngựa leng keng văng vẳng. Những âm thanh
này tự hình thành trong tôi một bản hòa âm theo nhịp điệu riêng. Tôi có
cảm giác như mình nghe tiếng cối xay từ nhà bên cạnh vọng sang đều đều
trong ngủ giấc ngủ lơ mơ. Tôi ngừng phác họa, ghi bên lề trang giấy đang
vẽ một bài thơ:

Tiếng nhạc ngựa

I’nen lắng tai nghe

Gió xuân

Trên đường lên núi tôi đã gặp năm, sáu con ngựa. Cả năm sáu con đều được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.