GỐI ĐẦU LÊN CỎ - Trang 27

Tôi viết bài thơ trên vào trang kế tiếp nhưng không thể diễn đạt hết cảm xúc
của mình. Cảm thấy cần phải trau chuốt ngôn từ thêm chút nữa nên tôi cứ
suy nghĩ và chăm chăm nhìn vào đầu chiếc bút chì. Tôi muốn thể hiện cô
đọng trong mười bảy âm tiết những tứ thơ “tóc trắng”, “giai điệu ngày
xưa”, và chọn câu mở đầu là “Tiếng nhạc ngựa”, rồi cũng thêm cả quý ngữ
chỉ mùa xuân nữa[6]. Trong khi đang loay hoay với những tứ thơ thì có
tiếng ngựa thồ dừng lại trước nhà, rồi ai đó cất tiếng:

[6] Quý ngữ là từ chỉ mùa, một đặc trưng của thể thơ haiku. Theo quy ước
của thể thơ này, quý ngữ có thể là từ gọi tên mùa hoặc là tên gọi một hình
ảnh đặc trưng của một mùa nào đó trong năm, chẳng hạn như hoa anh đào
là hình ảnh tượng trưng cho mùa xuân, chim quyên tượng trưng cho mùa
hạ...v.v...

- Xin chào!

- Ồ, anh Gen đấy à? Lại đi xuống phố hả?

- Cụ cần gì thì cứ bảo cháu nhé.

- Ừ nhỉ, nếu anh có đi qua khu phố Kaji thì lấy giúp cho con bé nhà tôi một
lá bùa[7] ở chùa Reigan nhé.

[7] Chùa ở Nhật Bản thường bán những lá bùa cho khách đến thăm. Khách
mua những lá bùa này với mục đích cầu sức khỏe, hạnh phúc...v.v...

- Vâng, cháu sẽ mang về. Một lá thôi phải không? Cô Aki đã được gả về
nơi tử tế và sống hạnh phúc rồi, phải không cụ?

- Giờ thì cũng may mắn là chưa có chuyện gì. Ừ, thì cũng có thể nói là hạnh
phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.