GỢI GIẤC MƠ XƯA - Trang 114

- Thằng cha nào lạ hoắc, không biết phải khách hàng không. Mày ra xem
đi.
Thiên Lý lại nhìn vào gương, cô vuốt lại tóc, sửa lại bâu áo cho ngay ngắn
rồi hít vào một hơi thật dài.
Tránh mặt một lần chứ đâu thể tránh nhau cả đời, thôi thì cứ tự nhiên như
hai người bạn cũ, thăm hỏi vài câu cho lòng bớt nặng, cho những giấc ngủ
không ngập tràn huyễn mộng nữa.
Ra tới nơi, Lý thấy Sơn ngồi ở xa lông, nơi dành để tiếp khách hàng. Cô
bước tới thật nhẹ mà nghe tim muốn rơi ra ngoài.
Sơn đứng dậy như đón Lý, giọng anh xúc động:
- Chào Lý!
Cô run run:
- Vâng! Anh... anh vẫn khoẻ chứ?
Sơn gật đầu. Hai người rơi vào hố sâu im lặng. Sơn trầm tư nhìn Thiên
Lý, lâu lắm, cô mới nghe anh nói:
- Lý không khác trước đây chút nào. Vẫn y như trong tâm thức của tôi.
Lý chớp mi, cô bắt gặp ánh mắt tò mò của Mai Nhiên, con bé đang dỏng tai
nghe xem cô và Sơn nói gì. Nó là chúa tò mò, giờ đây sự tò mò của nó còn
nhân đôi nhân ba. Nhiên muốn biết nhiều chuyện về Lý để nó còn thêu dệt,
đặt điều thêm khi kể lại với Lâm.
Lâu rồi, nó và Lý đã qua rồi những ngày thân ái, Nhiên sẵn sàng bôi đen Lý
để có được một chỗ trong tim của Lâm, bởi vậy với nó, Lý phải hết sức
cảnh giác.
Cô cao giọng:
- Anh cần tư vấn về lãnh vực nào ạ?
Sơn tối sầm mắt, anh nói ngay:
- Anh muốn gặp em.
Lý thắc thỏm:
- Có chuyện gì không anh? Đây là nơi làm việc, mong anh hiểu cho.
Sơn nhìn cô:
- Hết giờ làm việc, anh chờ em ở quán "Sông trăng".
Thiên Lý nhỏ nhẹ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.