GỢI GIẤC MƠ XƯA - Trang 115

- Chúng ta không thể vi phạm hợp đồng.
Sơn lắc đầu:
- Anh không tin em nguyên tắc đến mức vô cảm như vậy.
Thiên Lý nuốt nước bọt:
- Em không thể làm khác được.
Sơn nhỏ nhẹ nhưng dứt khoát:
- Anh vẫn chờ em ở quán "Sông trăng", bắt đầu từ năm giờ chiều. Anh đi
đây!
Mai Nhiên nhìn theo Sơn rồi nhìn Lý:
- Ông ta hỏi gì mà mới hai, ba câu đã đi rồi? Không phải mày đuổi khách
chứ?
Thiên Lý cáu kỉnh:
- Tao đuổi khách đó, rồi sao?
Nhiên kêu lên:
- Ngon quá há! Từ ngày được Lâm để mắt tới giờ, tao thấy mày có khác.
Đừng chảnh quá, khó ưa lắm. Tao cũng cố chịu khó để coi rồi mày và Lâm
đến đâu. Hừ! Đừng tưởng bở. Bác Bạch kén chọn lắm, mày không có cửa
vào nhà đó đâu. Học xong Thạc sĩ, Lâm sẽ về quê, mày nhắm đủ sức giữ
chân ảnh lại đất Sài Gòn này không?
Thiên Lý nhìn Nhiên:
- Đó là chuyện của tao và Lâm, mày quan tâm làm gì?
Mai Nhien mỉa mai:
- Chà! Mày đã là của Lâm rồi à? Thảo nào dạo này hết nằm mơ thấy đàn
ông rồi.
Mặt Lý nóng bừng bừng, cô mím môi lại. Một sự nhịn, chín sự lành, mặc
kệ Nhiên nói gì thì nói, Lý cắm cúi đọc chương trình du học cô vừa nhận
được trong kế hoạch quảng cáo hệ thống các trường đại học ở Úc.
Đọc là đọc thế thôi chớ Lý chả hiểu chút nào. Đầu óc cô quay tròn vì Sơn.
Anh tìm cô để làm chi nhỉ? Dường như Sơn vẫn có nghĩ tới Lý như Lý vẫn
nghĩ tới anh. Ánh mắt Sơn đã nói lên điều đó, ánh mắt ấy đang thiêu cháy
tim cô.
Lý vẫn muốn biết tin tức của anh, bây giờ đã có dịp, cô lại thấy sợ. Nỗi sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.