GỢI GIẤC MƠ XƯA - Trang 121

Rồi cô nói dối:
- Con dự sinh nhật cô bé học trò con dạy kèm.
- Ra là vậy! Bác cứ tưởng... Mà hai đứa sao rồi?
Lý nhỏ nhẹ:
- Anh Lâm xem con như em gái, với con vậy là tốt lắm rồi.
- Em gái thì có gì đáng nói, bác thấy nó thích con thì đúng hơn.
Lý lảng đi:
- Con phải đi kẻo trễ giờ. Bác đóng cổng hộ con.
Bà Hạc vẫn chưa chịu ngừng:
- Mẹ Lâm cũng thích con lắm. Chị ấy ít khi khen ai, nhưng hôm đó đã
không tiếc lời khen con.
Thiên Lý buột miệng:
- Nhưng phải xem con và ảnh có duyên không đã. Con không dám trèo cao
đâu.
Bà Hạc chủ quan:
- Sao lại không? Chẳng phải hai đứa "hữu duyên thiên lý năng tương ngộ"
đó sao? Để bác nói vào với mẹ thằng Lâm, chắc hai đứa thế nào cũng
thành đôi. Tuần sau nhà Lâm có đám giỗ, bác sẽ đưa cháu về Gò Công
chơi một chuyến.
Thiên Lý nói ngay:
- Tuần sau cháu phải về Cai Lậy. Lúc nãy chị cháu mới điện thoại lên, nên
chắc cháu không đi được.
- Uổng hông! Thôi, để dịp khác vậy.
Lý thở phào khi bà Hạc đóng cổng lại, cô gọi xe ôm để đến quán "Sông
trăng".
Đã hơn năm giờ rồi, Lý đứng tần ngần trước quán. Cũng may quán này
gần chỗ cô làm, nếu không Lý cũng chẳng biết nó ở đâu mà lần.
Lúc Thiên Lý còn ngơ ngác như nhà quê lên tỉnh thì Sơn từ trong đẩy cửa
bước ra.
Anh tự nhiên bảo:
- Vào đây với anh!
Chân Lý như ríu lại, cô để anh nắm tay đưa mình đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.