GỢI GIẤC MƠ XƯA - Trang 129

- Tôi vẫn giữ bí mật này. Nhưng điều đó còn cần thiết không khi Sơn đã
biết chỗ em làm lẫn nơi em trọ?
Thiên Lý im lặng, cô đúng là lẩn thẩn trước những sự việc đã xảy ra. Từ
giờ trở đi, cuộc sống vốn nặng nề với cô lại càng nặng nề hơn. Lý biết
mình khó bảo trái tim nghe theo những lý lẽ cứng ngắc đến vô cảm mà cô
đã ký trong một hợp đồng trị giá cả trăm triệu tiền cô mổ tim cho mẹ
Đứa con của cô được mua bằng tiền, cô không có quyền đến gần nó, nói chi
tới chuyện vỗ ngực xưng mình là mẹ.
Giọng bà Hạnh đều đều:
- Hãy sống như lâu nay em từng sống. Thằng bé đã có bà nội nó chăm
nom, em không phải lo gì cả. Có thể những lời tôi nói với em nãy giờ mâu
thuẫn với nhau, nhưng tôi nghĩ em cần nghe để có cách ứng xử thích hợp.
Thiên Lý về tới nhà trọ trễ hơn mọi ngày gần hai tiếng. Vừa vào tới sân, cô
đã bắt gặp gương mặt nặng nề của Lâm.
Anh hơi xẵng giọng:
- Sao về trễ dữ vậy?
Lý nhỏ nhẹ:
- Em nói chuyện với mẹ bé Na.
Lâm cau có:
- Chuyện gì mà lắm thế? Em không biết anh lo à? Mai mốt nhớ về đúng
giờ đấy.
Thiên Lý nhìn anh:
- Em có phải trẻ con đâu. Em cũng không quen bị quản lý giờ giấc.
Lâm hơi khựng lại, anh phân bua:
- Tại anh lo cho em. Nếu lúc nãy biết chỗ em dạy kèm, anh đã tới đón em
rồi.
Lý cau mày:
- Em không thích như vậy đâu.
Dứt lời, Lý bước đi, nhưng Lâm đã kéo tay cô lại:
- Chúng ta cần nói chuyện.
- Đi làm cho tới giờ này, em mệt mỏi lắm rồi, chuyện gì để ngày mai đã.
Giọng Lâm vừa quyền hành vừa cương quyết:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.