GỢI GIẤC MƠ XƯA - Trang 92

cho mẹ chăm vậy. Dầu gì nó cũng là đứa cháu mẹ mong muốn được có.
Bà Trà cười nhẹ:
- Vậy còn chồng con? Chả lẽ con cũng để nó cho mẹ chăm? Mẹ thấy
không ổn đâu. Dạo này nó nhậu liên miên. Đàn ông không vợ kế bên, dễ
sanh tật lắm.
- Tại ảnh không muốn về nhà, con biết làm sao đây?
Bà Trà gật gù:
- Mẹ hiểu ý con rồi. Sau này có mất chồng đừng trách mẹ sao không cảnh
báo nghen.
Đứng dậy, bà Trà bảo:
- Đời còn dài lắm con ạ. Mẹ chỉ sợ về già, con phải khóc hận. Giờ mẹ về.
Ngân đưa bà ra tận cổng rồi mới trở vào. Nhìn bà ta hậm hực leo lên tắc
xi mới hả hê làm sao. Ngân nhếch môi cười, khi nghĩ mẹ chồng đã chịu
thua nên mới tới gặp mình như vậy.
Nhưng chẳng lẽ bà ấy tới để nói bao nhiêu đó? Đang hiu hiu tự đắc, Ngân
chợt xốn xang khó chịu.
Hừ! Có khi nào lão bà bà lại muốn kiếm thêm một đứa cháu nội nữa
không?
Ngân sững người với ý nghĩ vừa thoáng qua. Dám lắm chứ! Chuyện xảy
ra rồi chứ đâu phải chưa.
Bỗng dưng máu ghen bốc lên làm Ngân muốn choáng. Sơn là chồng cô
cơ mà, đâu phải lão bà bà muốn gì, Sơn cũng chiều ý.
"Đàn ông không vợ kế bên dễ sanh tật lắm".
Nếu lần đó Ngân không đi du học ba năm thì thằng bé Phước đã không có
mặt trên đời, và vợ chồng cô đã không rơi vào bế tắc này.
Ngân không muốn mất chồng, cô chỉ muốn làm nư để Sơn bỏ thằng
Phước, nhưng xem ra không xong rồi. Nếu thế Ngân phải thay đổi chiến
thuật mới được.
Chiều nay Ngân sẽ sang nhà mẹ chồng đón bé Phước về. Thằng nhóc về
thì Sơn phải về. Cô sẽ giữ rịt lấy anh, chẳng phải vì yêu mà vì ích kỷ. Cô
là một người ích kỷ và Ngân không phủ nhận điều này.
Thiên Lý ngần ngừ mãi trước gian hàng bán quần áo trẻ con. Sao mà xinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.