GỢN SÓNG - Trang 25

Nhìn mâm cơm, tôi chợt no ngang. Nhác thấy 2 cái chén, 2 đôi đũa, tôi hỏi
Minh:
- Minh à, còn ai ăn cơm với chị nữa?
- Chị Liên đó.
- Ủa Liên nó mắc việc gì mà không chịu ăn cơm?
- Em đâu có biết. Đó chỉ đó, chị hỏi chỉ đi.
Liên đang từ dưới nhà bước lên. Gương mặt nó ửng đỏ trông kinh lạ. Liên
là em sát tôi và đẹp nhất nhà – Thật ra trong nhà chỉ có tôi là lớn nhất mà
vô duyên , xấu nhất – Hôm nay Liên xem bộ hớn hở hơn ngày thường. Tôi
đoán nó có chuyện vui. Nhưng tính con bé kín đáo lắm. Hỏi cũng vô ích, để
tự nó nó nói.
- Chị ăn cơm đi.
Tôi máng vội chiếc áo dài ướt vào móc phơi ở cạnh cửa sổ rồi lại ngồi vào
bàn.
- Mày ăn luôn chứ?
Liên ngần ngừ nửa muốn ăn nửa muốn không. Tôi giục một lần nữa:
- Thôi ăn luôn, dọn một lần cho tiện đi.
Liên ngồi xuống xới cơm. Những thìa cơm e dè đảo đi đảo lại làm tôi khó
chịu. Tôi nhắc:
- Mày ăn đi Liên. Chắc ăn quà no rồi phải không?
- Đâu có.
Liên nhìn tôi cười và vội vã đưa lên miệng lia lịa.
Con nhỏ này lạ thật, không dừng được tôi hỏi:
- Tao thấy bữa nay mày có chuyện gì vui phải không Liên?
- Đâu có, chị chỉ đoán mò thôi.
Tôi quay sang Minh:
- Phải không Minh, ngó mặt chị Liên thấy khác phải không?
Minh cười gục gặc cái đầu, mắt vẫn dán vào sách:
- Chị Liên vui là phải. Tại chị Mỵ đi chơi không biết đó chớ - Chị Liên sắp
lấy chồng rồi đó.
- Quỷ, ma.
Liên quăng chiếc đũa vào người Minh, mặt đỏ gay vì thẹn hơn là giận. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.