GỢN SÓNG - Trang 30

quái. Mấy lời nói của má làm tôi thêm tủi thân. Sự bất hạnh dày vò tôi,
hành hạ tôi theo từng ý nghĩ. Tôi dùng khăn lau xát những phần trên bộ mặt
và mắt tôi hình dung gương mặt vô duyên của mình.
Đêm hôm đó tôi thao thức mãi đến gần sáng mới chợp mắt được. Tôi oán
hận cuộc sống sao đưa đẩy tôi vào chổ thất vọng mà lẽ ra cuộc đời thiếu nữ
mới lớn phải đầy mơ ước mật ngọt. Những mơ mộng đã bị giết chết.
Những câu phê bình phũ phàng làm tê liệt cảm xúc. Tôi không phải là một
kẻ bệnh hoạn về tinh thần. Tôi cũng không phải tự ty mặc cảm. Không,
trước đó, tôi bình thường và an vui với gia đình, bạn bè và trường học. Giờ
đây, bao an vui đã xáo trộn. Mặc dù lý trí vẫn bảo có việc gì đâu mà phải
buồn phiền, phải thổi phồng sự bất hạnh của mình lên, còn bao nhiêu người
có một nhan sắc không đẹp như mình. Đó là chưa kể, những kẻ tàn tật,
hoặc mang những dấu vết kinh tởm. Nhưng làm thế nào để ngăn được con
sóng thất vọng ồ ập trong lòng. Khi tôi vừa mới mở ngỏ cho con tim bao
mộng mơ thì cũng vừa lúc được ý thức điều đáng tủi thân của mình. Một
nỗi hoang mang trống trải xâm chiếm dần tôi rồi biến thành cơn sợ hãi tràn
ngập trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.