GỢN SÓNG - Trang 31

Kim Hài

Gợn Sóng

Chương 3

Gió bấc ngày càng dịu dần. Trời đã lộ ra mấy khoảng xanh ngắt và buổi
sáng đã thấy những tảng nắng vàng như mật ong tràn ngập vào khung cửa
sổ. Những ngày cuối năm rộn rịp. Đường phố đông đúc hàng hóa, hoa trái,
mứt bánh. Pháo nổ lẹt đẹt trong hẻm nhỏ và người mua sắm rộn rịp. Lòng
tôi cũng nôn nao háo hức vô cùng. Ở nhà, mỗi một giỏ chợ của má lại là
một món hàng mới, nào là khoai lang Đà Lạt để làm mứt, gừng mua thêm
cho đủ, dừa cũng vậy, bởi mấy loại mứt sau đã làm từ tháng trước, và cũng
khá vơi với hai ngón tay ăn cắp của một lũ con đông. Nào là thịt heo mỡ
màng để gói bánh, hạt dưa, thuốc lá. Năm nay, nhà tôi ăn tết rộn ràng hơn
mọi khi. Trường học cũng vậy giờ nào cũng lơ là. Ngay cả mấy giờ Toán,
ông thầy Toán dữ có tiếng thế mà những ngày này cũng cười tươi theo tiếng
hát, kẹo bánh, hạt dưa.
Đầu phòng khánh tiết bập bùng tiếng trống, tiếng đàn của ban văn nghệ.
Tôi cũng có mặt trong đó phụ trách những màn đơn ca và hợp ca. Chúng tôi
tập dượt ráo riết để kịp đêm ra mắt cuối năm. Cô Mỹ chạy lăng xăng từ
nhóm này đến nhóm kia thúc giục, sửa đổi điệu bộ.
- Trời ơi, Minh đi như vậy là sai rồi. Đây nầy, bắt đầu “em gái vườn quê
…” Chân bước trái, thụt lùi một bước, tay đưa qua phải … làm lại cô
xem… được rồi.
Đầu kia thầy Quân đang gân cổ bắt nhịp cho đám con trai. Tiếng đàn guitar
của thầy bập bùng “Rừng núi dang tay nối lại biển xa, ta đi vòng tay lớn
mãi để nối sơn hà …”
Tôi và Mai nhìn khung cảnh diễn ra trước mắt, mà mỉm cười khoái trá.
Thầy Quân vừa dứt nốt nhạc cuối cùng và cũng vừa nhìn thấy tụi tôi cười
quắc mắt đùa:
- A, hai cái trò này vô lễ. Thầy bắt hát cả trăm lần cho mà cười.
Mai la lên:
- Tụi em dượt xong rồi. Con gái bao giờ cũng siêng năng hơn con trai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.