GỢN SÓNG - Trang 54

- Chớ sao. Để xem thử có đúng không. Đó là cách suy đoán trạng thái tâm
lý qua hành động biểu lộ …
Câu nói bị ngắt quãng bởi một đám cưới với những đoàn xe chạy chậm và
dài. Cô dâu lộng lẫy và hư ảo như một nàng tiên trong cái lúp trắng phủ
mặt có gắn hoa. Xe chạy về hướng nhà thờ. Những gương mặt trên xe tươi
tỉnh làm sáng cả bầu trời đang xuống thấp.
- Đám cưới sang quá.
- Mai mốt Liên cũng vậy.
- Nhà em nghèo thấy mồ.
- Nghèo mà trang trọng có sao.
Đoàn xe đi hết. Chúng tôi qua đường tiến vào rạp chiếu bóng.
Buổi tối, từ rạp chiếu bóng ra, chúng tôi đi dạo dọc bờ sông. Trời nóng như
lửa. Gió trốn mất tự phương nào – Sao trên trời nhiều như mở hội. Giòng
nước sóng sành bạc và từ phía xa thật xa, ánh đèn rada trên đỉnh Sơn Trà
lập lòe chớp sáng.
Liên nói đi nói lại mãi về cuốn phim. Màu đẹp, Omar Shrif đóng tuyệt.
- Nhưng ghét quá. Em thương Tonya ghê – Tội quá – Hiền nên khi nào
cũng thiệt thòi.
Anh Văn cười ra tiếng:
- Trong sách nguyên tác. Jivago không tệ như vậy đâu. Đời sống nội tâm
của ông phức tạp và thú vị lắm.
Liên bĩu môi:
- Dù anh có biện luận như thế nào đi nữa, liên lạc giữa Jivago và Laura
cũng bất chính rồi.
Tôi gạt câu chuyện sang một bên và đòi ngồi nghỉ chân. Liên vẫn còn ấm
ức, nhưng không thấy ai muốn bàn sâu về chuyện phim nữa nên thôi.
Hơi nước từ dưới sông bốc lên ngộp cả hơi thở. Cả một khoảng sông dài
đông đảo người. Tôi nhớ đến buổi hóng mát vào của những ngày tháng
giêng. Ngày buồn tênh đau xót đó đã là một kết quả hôm nay cho tôi. Tôi
cúi mặt vào ly nước mát và nghĩ đến một gương mặt nào đã lờ mờ sâu hút.
Vầng khói đã tan. Trong tôi chỉ còn hơi hớm của một cơn mơ – Bây giờ tôi
đã thức dậy. Tất cả là ảo mộng. Vậy mà tôi đã tiêu phí bao ngày vô ích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.